“Anh đợi chút...”
Đầu óc Trần Linh có chút không kịp xoay chuyển: “Anh là Đạo Thánh của Soán Hỏa Giả, sau đó lại cử người lẻn vào cổ tàng để đánh cắp mảnh vỡ đạo cơ... Vậy tại sao đồng thời lại tìm tôi, bảo tôi cũng đi đánh cắp mảnh vỡ đó?”
“Câu hỏi hay.” Bạch Dã sớm đã đoán được Trần Linh sẽ hỏi, giơ tay giải thích: “Nhưng cậu đã bỏ qua một vấn đề, tôi là Đạo Thánh không sai nhưng không phải là lãnh đạo của Soán Hỏa Giả... Việc cử họ đi đánh cắp mảnh vỡ đạo cơ, là quyết định của lãnh đạo, tôi chỉ chịu trách nhiệm tiếp ứng.”
“Vậy tại sao anh không đợi họ đánh cắp mảnh đó xong, rồi tự mình lấy đi?”
Trần Linh vừa hỏi xong câu này, tự hắn đã nghĩ ra đáp án, như có điều suy nghĩ mở miệng: “Tôi hiểu rồi... Vị trí của anh trong Soán Hỏa Giả quá cao, một khi lúc này đánh cắp mảnh vỡ đó, chắc chắn sẽ bị lộ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây