“Thế nào? Nhìn đến ngốc rồi chứ gì.” Lâm Phàm nghiêng đầu, giơ ngón trỏ ra hướng về phía Tiêu lão tổ ngoắc ngoắc: “Nào, tiếp tục, để ta xem ngươi còn bản lĩnh gì nữa, thực sự tưởng rằng mình là nhân vật tầm cỡ chắc.”
“Bất luận ngươi từ đâu đến, người của thời đại nào, nhưng đã đến đây rồi, ngươi phải ngoan ngoãn thành thật cho ta.”
Lời này quá bá đạo, nếu phải nói mức độ tức giận của Tiêu lão tổ đã đạt đến mức nào rồi, vậy chỉ có thể dùng một cậu để hình dung: “Điểm nộ khí+999.”
Từ lúc bắt đầu tới giờ, Tiêu lão tổ đã tăng cho Lâm Phàm được cả chục nghìn điểm nộ khí. Trước đây điểm nộ khí luôn có giới hạn, sau khi tăng được đến con số nhất định, nó sẽ không tăng thêm được nữa. Nhưng điều khiến Lâm Phàm kinh ngạc là hình như Tiêu lão tổ vẫn chưa vượt khỏi giới hạn, không biết giới hạn của y rốt cuộc là bao nhiêu nữa.
“Khốn kiếp.” Tiêu lão tổ tức tới nỗi nắm chặt mười đầu ngón tay trắng bệch: “Tiểu tử, lần này bổn toạ đến đây là có chuyện muốn thương lượng với ngươi, ngươi lại chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà đấu với bổn toạ tới tận bây giờ, ngươi không biết phải lấy đại cục làm trọng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây