Trong phòng nghị luận!
Tất cả mọi người đều vì chuyện của Lâm Phàm mà đau đầu nhức óc, hiện tại lại có người dân gây sự, đây quả thực là lửa đang cháy bùng bùng thì đổ thêm dầu vào lửa, sự việc làm cho người ta khổ không thể tả xiết.
Hạng Vân Thiên đã sớm một bụng lửa giận dữ, hắn giận dữ gầm hét: “Trấn áp! Tất cả những kẻ gây chuyện thì trấn áp hết cho ta.”
“Không thể được!” Khung từ bên ngoài đi vào, “Hạng Tổng nguyên soái, việc này tuyệt đối không thể được, nếu như vào thời điểm này đàn áp dân chúng thì khẳng định sẽ mất đi lòng tin của dân chúng đối với chúng ta, chuyện này đối với liên minh mà nói là chuyện vô cùng trọng, như vậy sẽ làm trái lời thề của liên minh lúc mới thành lập” vì vậy có những chuyện không thể làm loạn được. Nhất là ở thời điểm này, nếu như xử lý không tốt, hậu quả khó mà lường được.
Hạng Vân Thiên tức giận nói “Hừ, Khung! vậy những lời mà ngươi nói với ta, vậy thì ta cũng phải hỏi một chút, trước đây là bởi vì dân chúng đâu đâu cũng bình luận dẫn đến kích động nguyên soái, châm ngòi lửa giận, bắt thì bắt, phiền quá! Phiền quá! ngươi vì sao chưa hề nói hành vi của hắn là tại mất đi lòng tin của dân đối với chúng ta”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây