“Cổ Viễn, ngươi làm rơi đồ kìa.” Lâm Phàm hô to, chạy nhanh như vậy làm gì, tượng Phật cũng bỏ luôn, vừa nhìn đã biết là thứ tốt, không muốn quay lại cầm theo à?
Cổ Viễn dẫn theo Hư Nguyên Minh nghe được tiếng gọi với lại phía sau.
Suýt nữa chửi ầm lên.
Rơi cái đầu ngươi ấy, đó là thứ giúp bọn ta chạy trốn.
Tuy không nỡ bỏ lại nhưng không còn cách nào khác, muốn sống thì phải vứt bỏ thứ gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây