Hắn rất tâm đắc lần giao thủ với Già Thiên lão ma này, cũng coi như là một lần được trải nghiệm thực sự, cảm giác không tệ chút nào, không có bất kì dị thường nào hết. Hắn cảm thấy mấy tên này thật lắm thủ đoạn, chỉ bằng sức mạnh mà nói, hắn thoải mái tự tin rằng mình có thể đánh thắng đối phương, đương nhiên nếu thời gian chiến đấu hơi dài, cho dù muốn trấn áp đối phương cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
“Lâm công tử, ngươi không sao chứ?”
Triệu Lập Sơn hỏi thăm, lão và kiếm chủ đã nhìn đến ngốc luôn rồi, trận chiến đó quả thực quá đáng sợ, sức phá hoại của Đạo Cảnh thất trọng vĩnh viễn đều đáng sợ như vậy, cho dù lão và kiếm chủ có liên hợp chống đỡ thì e rằng cũng chẳng chống được bao lâu.
“Không sao, chỉ là nơi này bị phá hoại hơi thảm, lúc trước cảnh đẹp ý vui biết bao, nhưng giờ lại biến thành thế này, thật sự quá đáng tiếc.”
Lâm Phàm lắc đầu, hắn đặt Võ Đạo Sơn ở đây là vì nhìn trúng phong cảnh ưu mỹ ở nơi này. Nhưng hiện tại nơi đây đã biến thành hoang phế, lồi lõm ghập ghềnh, thực sự là vô cùng sát phong cảnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây