Ôi đệch! Chư Đạo Thánh tu dưỡng rất tốt, suy cho cùng lão cũng là người có cháu gái, bình thường ở trước mặt cháu gái đều là một gia gia hoà ái dễ gần, nhưng hiện tại lão thực sự không nhịn nổi nữa rồi, hàng ngàn ngôn ngữ cũng khó mà hình dung được tâm trạng bây giờ, chỉ có thể dùng hai chữ ôi đệch để tạm thời miêu tả thôi. Võ Chỉ Qua đã tính toán đâu vào đấy cả rồi, vì để không bị đội nồi nên đổ hết tất cả lên đầu lão, đúng là đồng đội tốt mà. Đương nhiên những lời này chỉ là hai người bọn chúng nói loạn mà thôi, nào có phải thực sự sẽ rời khỏi liên minh đâu. Nhưng đối với Võ Chỉ Qua mà nói, lúc gã đưa ra đề nghị thì đã thực sự hi vọng Chư Đạo Thánh sẽ vỗ ngực nói “được, ngươi yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta là được“. Tuy có hơi ảo tưởng nhưng con người mà, ai mà chẳng ôm hi vọng chứ, nhỡ đâu lại biến thành sự thật thì sao? Cuối cùng, hai lão nhân tuổi già đều đi về phía xa.
Nhìn vào bóng lưng của họ liền cảm thấy không khí xung quanh trở nên thật ảm đạm, có lẽ đối với họ mà nói, đây chính là tuổi già cô đơn. Hai người họ thật sự chỉ là không đủ may mắn thôi, ví dụ như lần này, nếu không phải nửa đường Hoàng Yêu giết đến đây thì Lâm Phàm muốn chạy thoát khỏi tay bọn họ là điều rất khó khăn. Chỉ là thật đáng tiếc, vận khí cũng là một trong những bộ phận của thực lực, đại khái chính là trêu ngươi như vậy đó. Bọn họ càng nghĩ càng không hiểu, đầu óc tên Hoàng Yêu này có phải có vấn đề không, sao lúc nào cũng chạy đến giúp đỡ Lâm Phàm. Chẳng lẽ Hoàng Yêu có quan hệ tốt với Lâm Vạn Dịch, hay là có giao tình gì đó với Lâm Phàm chăng? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy không có khả năng này, chuyện mà Hoàng Yêu làm, đến Lâm Vạn Dịch cũng không nhịn được mà muốn chém hắn tachết tươi, sao có thể có quan hệ tốt được cơ chứ. Có lẽ đầu óc gã có vấn đề thật.
“Triệu gia, ngươi nói xem Lâm công tử rốt cuộc sao rồi, có chạy thoát khỏi tay bọn chúng không?” Lão Thẩm hỏi, lão không ngờ cuối cùng người cứu bọn họ lại là Lâm công tử.
Sắc mặt Triệu Lập Sơn ngưng trọng, do dự không quyết: “Chắc sẽ không có chuyện gì đâu.”
Cứ nghĩ đến việc Lâm Phàm phải đối mặt với hai nguyên soái mạnh nhất liên minh thì lão liền cảm thấy chính mình cũng không nắm chắc được việc Lâm Phàm có thể sống mà trở lại hay không. Đột nhiên, bên ngoài có động tĩnh, Triệu Lập Sơn liền bảo mọi người yên lặng: “Bên ngoài có người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây