Hư Nguyên Minh không ngờ mọi chuyện lại thành thế này, mặc gã muốn như thế nào cũng đều không dám nghĩ Cổ Viễn lại có cách nghĩ như vậy. Khơi lên chiến tranh tứ đại minh sau đó ngồi làm ngư ông đắc lợi, không, chờ đã, Cổ Viễn muốn mang theo mình nhưng không hiểu tại sao, y luôn cảm thấy cực kì nguy hiểm, gã rất sợ sẽ bị Cổ Viễn bán đứng. Nếu Cổ Viễn biết Hư Nguyên Minh đang nghĩ gì thì chắc chắn sẽ phải gào ầm lên rằng “ta thật lòng coi ngươi là bằng hữu nhưng người lại cho rằng ta muốn bán đứng ngươi, ngươi có thể tin tưởng ta một chút được hay không hả?“.
Võ Đạo Sơn. Những việc ngày thường của Cẩu Tử đều là hầu hạ công tử, sở trường nấu cơm giặt quần áo gì đó đều giao hết cho Mục Lam, vì có thể khiến Mục Lam nhanh chóng tiếp nhận một vài chuyện mà Cẩu Tử rất tiếc nuối, phải giao trọng trách giặt nội y cho Mục Lam luôn. Về phần đến đêm có nên để Mục Lam đến gần công tử hay không thì tuyệt đối là chuyện không thể nào xảy ra. Hắn ta không cho phép Mục Lam thân là nô tì, vì muốn biến thành phượng hoàng đậu cành cao mà mê hoặc công tử nhà mình, thân phận địa vị của nàng ta còn lâu mới xứng với công tử.
Lương Dung Kỳ chắp tay sau lưng mà đi, xem xét mọi chỗ trong Võ Đạo Sơn, khả năng của y đã được Trương đại tiên công nhận, tán thưởng là một người có thiên phú lập trận pháp, cố gắng thêm nữa tương lai chắc chắn sẽ trở thành một đại sư trận pháp. Y từ trong đau thương vì mất người thân mà hồi phục lại, thanh xuân một đi sẽ không trở lại, nghĩ nhiều cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể tiếp tục nhìn về phía trước, phấn đấu nỗ lực, tương lai có năng lực rồi sẽ quay trở lại báo thù cho phụ thân, ca ca và muội muội.
“Đại sư huynh.”
“Chào đại sư huynh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây