Tu vi của Võ Chỉ Qua rất mạnh, nhìn thì có vẻ chỉ là một kích bình thường nhưng tuyệt đối có thể tuỳ tiện nghiền chết một cường giả Đạo Cảnh ngũ trọng.
“Võ huynh, ngươi làm thật đấy à?” Chư Đạo Thánh kinh hãi: “Một tay này của ngươi có thể lấy mạng của hắn luôn đấy.”
Y không ngờ Võ Chỉ Qua lại ra tay tàn độc như vậy, đối phương chẳng qua cũng chỉ là Đạo Cảnh nhị trọng mà thôi, một phát túm lấy của ngươi còn không phải là túm nát hắn luôn chắc. Từ hiện tại có thể nhìn ra được Võ Chỉ Qua căn bản không muốn chừa đường sống cho Lâm Phàm, vừa mới bắt đầu đã muốn ra tay cực kì ác độc.
Võ Chỉ Qua mặt không đổi sắc nói: “Yên tâm, sẽ không đâu, hắn có thể sống mà thoát khỏi tay Mao Thần Thái cơ mà, giờ chẳng lẽ còn không đỡ nổi một chiêu này chắc?”
Chư Đạo Thánh nghĩ nghĩ cũng thấy có lí, nói đúng lắm, thực lực Mao Thần Thái kia rất mạnh nhưng cũng quá là phế vật, bị Lâm Vạn Dịch đánh chết thực sự quá mất mặt. Hắn có thể sống mà thoát khỏi lòng bàn tay của Mao Thần Thái cho thấy hắn cũng có chút bản lĩnh. Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn cự thủ kia, biểu cảm chẳng có bất kì biến hoá sợ hãi nào nhưng hắn biết thực lực của mấy người Võ Chỉ Qua đúng là rất cường hãn, ứng chiến không phải là việc làm sáng suốt, phải tìm cơ hội chuồn khỏi đây mới được. Không dám khinh xuất, đứng trước mặt hai vị cường giả này mà làm ra vẻ thì thật sự là ngu ngốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây