Hôm nay đối với Huyền Thiên Tông mà nói chính là ngày tai hoạ ập xuống, bọn họ rất bi thương, thực sự rất bi thương. Đối phương đến Huyền Thiên Tông đại nộ to tiếng, ngay trước mặt bọn họ nói sư huynh của họ là kẻ tạp chủng, còn đánh trưởng lão bị thương nữa, ấy vậy mà tông chủ vẫn đứng nguyên tại chỗ không có ý định động thủ, đến rắm cũng không đánh, thực sự là nghẹn khuất rồi.
Đối với bọn họ mà nói, ngay lúc này hi vọng biết bao tông chủ có thể ngạnh khí đối đầu với đối phương, bằng vào dáng vẻ tuyệt đối vô địch chắc chắn có thể áp chế được đối phương, giẫm nát đám người này dưới chân, nói cho bọn chúng biết nơi này là Huyền Thiên Tông, kẻ nào dám to gan chạy đến đây phách lối thì đều phải chết. Nhưng bọn họ biết đây chỉ là nằm mơ mà thôi, đó căn bản là chuyện không thể nào xảy ra a. Đột nhiên, một đạo thanh âm từ phía sau truyền tới.
“Người ở Huyền Thiên Tông đều vô dụng như vậy cả sao?”
Chúng đệ tử Huyền Thiên Tông đang trong trạng thái bi thương, bọn họ không biết phải làm sao nhưng khi nghe thấy câu nói này thì từng người đều muốn bùng lên lửa giận, như có một quả lựu đạn trực tiếp ném vào trong nhóm người bọn họ vậy, phút chốc làm nổ tung tất cả.
“Kẻ nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây