Gặp được Lương Dung Kỳ trên đường là chuyện tốt, ít nhất không để đối phương chết bên ngoài. Nhưng nếu chậm hơn một thời gian. Hắn nghĩ, Lương Dung Kỳ thật sự chết đói ở ven đường mất. Thực lực của Lương Dung Kỳ còn quá yếu, cho dù có sức mạnh tín ngưỡng nhưng vẫn rất yếu, nếu chỉ dựa vào chính mình tu luyện thì đời này không có bất cứ hy vọng gì cả, còn nếu có thể tăng sức mạnh tín ngưỡng lên đến mức cao nhất thì có lẽ y sẽ trở thành cường giả xuất sắc như Cẩu Tử. Nhưng thật ra con đường này không dễ đi. Con đường tín ngưỡng này không cần thiên phú, không cần ngộ tính, chỉ cần biết đối phương tốn thờ hay không. Chẳng hạn như Cẩu Tử hay biểu đệ, bọn họ đều rất trung thành và tận tâm với mình, từ khi đạt được Thần Vực của Chủ Thần U Ám, mở ra con đường tín ngưỡng, khi tín ngưỡng đến mức cao nhất sẽ có liên hệ đến mình, và được hồi báo vô cùng phong phú. Hai tín tướng màu tím, một cái là của Cẩu Tử, một cái khác chắc chắn là của biểu đệ, điều này không cần phải bàn cãi.
Cẩu Tử không thể chịu đựng được sức mạnh lớn nhất của mình nhưng chắc chắn biểu đệ có thể, thiên phú của biểu đệ vốn rất cao, hơn nữa còn lấy được không ít cơ duyên, sau đó còn có sức mạnh truyền lại theo tín ngưỡng màu tím. Với tình hình trước mắt, tu vi của biểu đệ có thể đạt đến Đạo cảnh nhất trọng. Dù đi đến bất kỳ nơi nào Đạo cảnh nhất trọng cũng có đủ năng lực bảo vệ mình, chỉ cần không gặp phải những kẻ đáng sợ như thế này thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
Vài ngày sau. Bên Liên Minh bắt đầu hành động, những gì Lâm Phàm đã làm ở Cốc Thành khiến cho Liên Minh vô cùng tức giận, tay chân của bọn họ chưa thể duỗi xa được như vậy. Tụ tập quá nhiều người đến một nơi Liên Minh không thể khống chế thật sự quá nguy hiểm. Nói cho cùng xâm nhập một cách trắng trợn địa bàn không thuộc Liên Minh khá phiền phức. Mà tuổi tác của Lâm Phàm là tâm bệnh của họ, đối phương thật sự quá trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ như vậy, sự tồn tại của hắn chính là tai họa, quá nguy hiểm cho họ, theo cách nói của Liên Minh chính là nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, tốt nhất là giết chết.
Nhưng theo dự tính và suy đoán của Tổng bộ Liên Minh sức mạnh mà Lâm Phàm thể hiện không giống bình thường, Mao Thần Thái muốn giết tiểu tử ấy nhưng không thành công, tuy Lâm Phàm không thể tạo thành thương tổn quá lớn cho Mao Thần Thái nhưng năng lực đối kháng của hắn không tầm thường. Vì vậy Liên Minh định mượn tay tông môn đứng đầu, để bọn họ cảm nhận được áp lực rồi chung sức giải quyết thứ yêu nghiệt đến cả Liên Minh cũng để ý ấy đi. Chẳng qua mọi việc không giống như những gì Liên Minh tưởng tượng. Bọn họ nói chuyện này cho các tông môn đứng đầu, đồng thời kể luôn tình huống của Lâm Phàm cho bọn họ biết. Thế nhưng điều bất ngờ là tất cả các tông môn đứng đầu đều hết sức bình yên, không hề có gì khác thường cả.
Quái lạ, Liên Minh không rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Thật ra không phải là tin tức của Liên Minh có vấn đề, cũng không phải các tông môn đứng đầu không nhận được tin tức. Lúc các tông môn nhận được tin này, những người đó lập tức báo cáo cho trưởng lão biết. Thật đáng sợ. Chưa đến hai mươi tuổi mà tu vi đã đạt đến Đạo cảnh nhị trọng, hơn nữa còn là con trai của Lâm Vạn Dịch, thật sự quá kinh khủng, thế này sắp dọa chết người được rồi đấy biết không hả. Nhưng kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán. Dù là trưởng lão của tông môn nào nhận được tin tức này đều tỏ vẻ phẫn nộ chứ không phải là khiếp sợ. Trực tiếp đá người truyền tin lăn lông lốc. Ý nghĩ rất rõ ràng. Ngươi nghĩ mình là đồ ngu hay là coi chúng ta thành tên đần hả? Sao ngươi không dùng cái óc lợn của mình để nghĩ lại nội dung tin tức đi, ngươi xem có khả năng này hay không, có đáng để tin tưởng hay không. Người bị trưởng lão khiển trách sửng sốt, đúng là thế thật, cẩn thận nghĩ lại, hình như không có khả năng thế được, không đúng... Không phải là hình như không có khả năng, mà là thật sự không có khả năng xảy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây