Giết người là một việc rất thấp kém. Lâm Phàm rất ghét giết người, nhìn đôi tay không dính mạng người này xem, thực sự nhẫn tâm để đôi bàn tay hoàn mỹ này nhiễm vào nghiệp chướng ư? Trước kia quả thực từng giết người. Nhưng tất cả đều là phù vân, chuyện đã qua cứ để nó qua đi, chí ít hiện giờ là hoàn mỹ, hắn cũng không muốn thừa nhận mình trước kia giả tạo như vậy. Thật sự là không biết xấu hổ. Trư Thần cũng không có ấn tượng tốt gì về mấy thành viên của Liên Minh, nhưng hắn ta sâu sắc cảm thấy bi ai thay cho họ. Gặp phải nhân tài như Lâm công tử, coi như bọn họ xui xẻo mười tám đời. Những thành viên Liên Minh này đều là người có tài, ban đầu họ nhận được mệnh lệnh đi tới vùng đất trù phù để đo đạc bản đồ, giúp Tổng bộ Liên Minh vẽ ra một tấm bản đồ chuẩn xác đầu tiên, họ đã từ chối. Có ai không biết dân bản địa hung tàn cỡ nào, nếu bị phát hiện thì kết cục nhất định sẽ rất thê thảm. Cuối cùng là do Tổng bộ Liên Minh nói với bọn họ rằng sẽ phái Võ Chỉ Qua đến bảo vệ họ, họ mới thở phào yên tâm.
Võ Chỉ Qua là một trong những nguyên soái mạnh nhất của Liên Minh, thực lực cường đại, nếu bảo vệ bọn họ tuyệt đối sẽ không có chuyện gì xảy ra, cảm giác an toàn đầy đủ. Thế nhưng tình huống bây giờ quá kinh hãi. An toàn cái quỷ. Võ Chỉ Qua vừa mới đi, ngay sau đó đã có người đến bắt họ lại. Ông già Liên Minh có địa vị rất cao trong đoàn, lại bị Lâm Phàm trấn áp, ngay lập tức làm cho những người xung quanh nổi giận. Điểm nộ khí tăng vèo vèo. Bọn họ đều tức đỏ mắt, căm giận nhìn Lâm Phàm, hiển nhiên không ngờ đối phương lại to gan làm như thế. Ông già bị trấn áp thì sững sờ, lớn tuổi rồi, đi đến đâu cũng được tôn trọng, nhưng tình huống hiện nay khiến cho lão không thể nào chấp nhận được, lão chật vật đứng dậy, thanh niên xung quanh vộ vàng đến đỡ lão, đây là giáo sư của Liên Minh đấy, là sự trợ giúp cực lớn cho tương lại của họ. Khóe miệng lão già còn dính máu, hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt dữ tợn quát: “%#@...”
“Nói gì thế?”
Lâm Phàm không hiểu lão ta đang nói gì, cứ như chim hót ấy. Ông già bị Lâm Phàm chọc cho phát điên, lại dùng ngôn ngữ Liên Minh gầm thét. Dẫu sao Lâm Phàm không nghe rõ. Cũng chẳng hiểu lão đang nói cái gì. Đương nhiên, những thứ này đều không phải chuyện quan trọng gì, chỉ cần có điểm nộ khí là được, không cần quan tấm đối phương nói gì, dù có nói nhà ngươi nổ rồi, đều chẳng thành vấn đề, cứ việc nói, tha thứ cho ngươi cả thôi.
“Đó là tiếng Liên Minh.” Trư Thần nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây