“Bệ hạ, tổng bộ liên minh rất có thành ý muốn hợp tác với bệ hạ, vậy ta cũng mong bệ hạ có thể để cho tổng bộ chúng ta thấy được thành ý của ngài.” Đặc sứ nói.
Lưu Huyền kinh hỉ nói: “Bệ hạ, nếu lúc này lão tổ Tô gia không toạ trấn Trác Thành thì dựa vào thực lực của chúng ta cũng có thể công chiếm được Trác Thành, tới lúc đó liền có thể nắm chặt được mạch máu của hoàng gia.”
Đối với Lưu Huyền mà nói hiện tại hắn ta đang rất hưng phấn, không ngờ hi vọng tạo phản thành công lại nằm ngay trước mắt, nhanh, thật sự là quá nhanh. Chỉ cần thành công rồi vậy thì hắn ta chính là đại công thần, theo hắn ta thấy được phong tướng cũng chẳng phải điều gì quá đáng, chỉ là còn cần thêm một vài công trạng mà thôi. Nếu Lưu Huyền biết người đầu tiên mà Ngô Đồng Vương sẽ giết là hắn ta thì e rằng liền bị doạ tới tê liệt toàn thân. Mẹ ơi đây là ý gì vậy? Bệ hạ muốn tạo phản, ta đã tích cực phối hợp như vậy, cớ sao lại giết ta.
Ngô Đồng Vương nói: “Yên tâm, bổn vương tự có tính toán.”
Đặc sứ cười nói: “Bệ hạ có tính toán là được, vậy tại hạ xin cáo từ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây