“Lão gia, công tử quả thực là Lĩnh Vực cảnh, ngài xem thế này thì đáng sợ quá, có lẽ chẳng bao lâu nữa công tử có thể trở thành cường giả Đạo Cảnh.”
Trong giọng nói phấn khích của Ngô lão còn có chút không dám tin tưởng. Dường như điều này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu. Dẫu sao thực lực tăng quá nhanh, hơn nữa tuổi tác còn rất trẻ, vậy mà đã đạt đến tu vi như thế, quả thực là chấn động. Nếu sau này công tử đến độ tuổi như họ, vậy sẽ còn kinh khủng đến mức nào? Thật sự không dám nghĩ tiếp. E rằng quá mức hư ảo.
“Hiện giờ ta đang lo là sau lưng Phàm Nhi có ai hay không.”
Lâm Vạn Dịch nói, vẻ mặt nghiêm trọng. Ngô lão im lặng, lão gia nói không phải không có lý. Chủ yếu là do tốc độ tu luyện của công tử thật sự quá nhanh, không thể không dấy lên sự nghi ngờ trong họ.
Ngô lão nói: “Lão gia, lão nô cảm thấy hẳn là không có, bằng không với thực lực của lão gia, không thể nào không nhìn ra được, hơn nữa công tử tu luyện vốn là cơ duyên xảo hợp, không bằng gọi Trương Thiên sơn đến hỏi, khoảng thời gian công tử ở Võ Đạo Sơn có gặp người thần bí nào không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây