“Hứ, sao cứ có cảm giác có gì không đúng lắm.”
Còn chưa đi tới đại sảnh nhưng trong bóng tối đã có cảm giác nói cho hắn biết phải cẩn thận chút, có nguy cơ gì đó sắp xảy ra. Bất quá sợ gì chứ, hắn có thể an toàn rời khỏi rừng rậm Đông Giao cho thấy hắn chẳng có chút sợ sệt nào. Hỏi Âm Ma về vấn đề sinh sôi nảy nở của bọn chúng đã thuộc về loại mệnh đề sâu sắc, rất đáng để nghiên cứu một phen. Biểu tình của Âm Ma Vương lúc đó tới hiện tại vẫn còn hiển hiện trong đầu hắn, có lẽ hỏi quá trực tiếp nên dẫn đến việc đối phương suýt chút nữa thì muốn liều mạng với hắn.
“Cha, ta về rồi.”
Lâm Phàm vừa vào đến cửa đã lớn tiếng hô vào bên trong. Triệu gia? Không phải là tên tiểu tử kia tìm đến rồi chứ? Đương lúc nhìn thấy tình hình trong phòng khách hắn liền giật mình, không quen biết, một lão đầu, một nam tử trung niên, còn có một muội tử nữa. Bất quá trông nam tử trung niên này hơi quen mắt, hình như đã gặp ở đâu đó rồi thì phải. Tạm thời thở hắt ra một hơi, xem ra là chuyện khác, mình nghĩ nhiều quá rồi. Chẳng qua hắn lại phát hiện ánh mắt của cha nhìn mình có chút quái dị.
Lúc Lâm Vạn Dịch biết được Triệu Thanh Mặc của Triệu gia chỉ mặt gọi tên muốn gặp nhi tử nhà mình thì ông vô cùng kích động, vô cùng hưng phấn, cảm thấy nghịch tử này cũng rất được, vừa ra ngoài một chuyến lại có thể chọc ghẹo con gái người ta tới nỗi phải tìm tới tận cửa nhà. Nhưng khi ông biết được chân tướng liền triệt để thất vọng với tên nghịch tử này, mẹ kiếp đồ phế vật. Nếu ngươi mà cưỡng ép người ta làm cho người ta có bầu thì lão tử cùng lắm cũng chỉ mắng ngươi vài câu không tôn trọng phái nữ thôi, sau đó làm lễ thành thân cho các ngươi. Cho dù không có cảm tình nhưng ở gần nhau lâu rồi thì cũng sinh tình thôi, chỉ cần hạ thêm một vài công phu gì gì đó thì mọi chuyện đều chẳng thành vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây