Lão tổ ở trước mắt hắn ta, hắn ta không dám lỗ mãng. Nhưng dù thế cũng không cách nào thuyết phục hắn ta, thực lực chứng minh tất cả, dù cho người quen biết nhiều hơn nữa thì sao chứ. Lữ Tân ta là loại người sẽ khuất phục trước địa vị ư?
Không sai. Quả thực không phải loại người đó. Nhưng mà lão tổ ở đây, dù trong lòng không phục cỡ nào cũng chỉ có thể giả bộ chịu phục, nếu khiến lão tổ không vui, thì dù hắn ta có là đại sư huynh Vân Hải Phong cũng vô dụng, nhất định sẽ bị lão tổ đánh một trận.
Vạn Sơn lão tổ cười nói: “Đúng thế, với tiểu hữu mà nói, tu vi như này quả thực giống như hài tử chưa lớn, xin tiểu hữu dời bước, đến sau núi cùng lão phu.”
Lâm Phàm muốn đi, nhưng người ta thịnh tình mời, không đi chẳng phải đánh mặt người ta hay sao, hơn nữa thực lực của đối phương mạnh hơn mình, lại còn khách khí như thế, đáng lý nên đồng ý.
“Vậy thì làm phiền.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây