Ngay lúc này. Lâm Phàm rất muốn chỉ vào mũi những người này và hỏi. Các ngươi thấy chưa, đây chính là kết cục khi dám bắt nạt người khác, thật sự cho rằng một người thành thật như ta dễ bắt nạt lắm phải không? Ra đại chiêu đánh chết đám ngu xuẩn các ngươi. Thu công. Kim nhật biến mất, mọi thứ khôi phục lại vẻ yên ả, rồi hắn nhìn tình huống xung quanh, tự hào ghê gớm, nhìn thấy chưa, uy thế mãnh liệt vậy đấy. Những cường giả Thần Nguyên cảnh kia xác thực rất mạnh, nhưng trước sự tấn công uy thế cuồng bạo của hắn thì chỉ như con diều mà thôi, dù ngươi rất muốn bay lượn ở chân trời, thế thì cũng phải xem bản thân ngươi có đủ cứng không.
“Hầy, tình cảnh này làm người ta thật bất đắc dĩ mà.”
Lâm Phàm vẫn rất tự tin về thực lực của mình, nhìn những cường giả Thần Nguyên cảnh kia đi, nếu không phải vì cuộc chiến phòng tuyến thì cường giả như vậy ở những nơi khác, đều là các nhân vật được chèo kéo cực lực. Thế nhưng trong trận đấu phòng tuyến cao cấp này, thực sự chỉ là hạng xoàng xĩnh, hoàn toàn không đáng nhắc tới. Động Hư có thể coi là quân chủ lực, Ngũ Hành cảnh là chủ lực trong chủ lực, còn cảnh giới trên Ngũ Hành cảnh thì thuộc về nhóm người có địa vị, hoặc là tầng lớp đưa ra quyết sách.
“Tên bản địa này còn trẻ mà sao đã có thực lực như thế, không thể giữ lại, tuyệt đối không thể giữ lại.”
Những cường giả Thần Nguyên cảnh đều đã bị thương, dù không bị chú ý thế nhưng lực trùng kích mạnh mẽ như lưỡi dao gió sắc bén cắt vào cơ thể, tạo thành vô số vết thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây