Hiện tại hắn rất muốn hát một bài, nếu như đây còn không được coi là yêu vậy thì ta có gì phải bi thương chứ. Tình huống chính là như vậy, hắn thực sự rất muốn hỏi xem đây có thể không phải là yêu sao? Đối với những người liên minh này hắn rất yêu thương họ, cho dù phạm vào sự phẫn nộ của quần chúng thì hắn cũng không hề sợ hãi chút nào, cần phải dũng mãnh để đánh tới cuối cùng.
Tê tê! Đau quá. Hắn đã tránh được những hư không chi ý đang xuyên thẳng tới, nhưng vẫn bị những ý vô hình trong hư không cắt cho toàn thân đều là vết thương chồng chất, máu bắn tung tóe. Ầm ầm! Hư không chi ý bắn tới mặt đất khiến mặt đất trực tiếp bị nứt toác xuất hiện một cái hố sâu. Lâm Phàm chạy rất nhanh, vừa đảo mắt đã thoát li khỏi chiến trường. Cũng may là có đại lão Lao Sơn Thành giúp hắn chặn lại nếu không người liên minh đuổi theo tới nơi thì chắc chắn kết quả chỉ còn một con đường chết. Quay đầu nhìn lại không nhịn được thở hắt ra một hơi, xem ra tạm thời an toàn rồi.
“Lâm ca...”
Hồ Lạc nhìn thấy có người từ trên trời hạ xuống thì vốn tưởng rằng là người liên minh, nhưng khi nhìn kỹ lại không ngờ đó là Lâm ca, chỉ là tình hình này của Lâm ca hình như có chút không đúng lắm.
“Sao các ngươi lại tới đây rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây