Ta Không Muốn Nghịch Thiên A! (Dịch)

Chương 236: Ngựa của ta đâu mất rồi

Chương Trước Chương Tiếp

Hàn trưởng lão qua đời. Đi rất an tường, rất thanh thản, không phải chịu tội, cũng không chịu khổ. Có thương cảm không ư. Hắn không thương cảm lắm, dù sao hắn và Hàn trưởng lão chỉ mới gặp mặt, cũng không thể vì người ta truyền thụ tu vi cho hắn mà đau lòng khóc lóc sướt mướt được. Quá giả dối, tuy Lâm Phàm hắn là chủ lực phái diễn xuất, nhưng cần chú ý quá trình, bi thương không có quá trình tức là không có linh hồn. Bi thương không có linh hồn khiến diễn xuất khác thường.

Lâm Phàm đào hố chôn Hàn trưởng lão, sau đó tìm một tảng đá gọt thành bia, lúc đang định khắc chữ thì quay đầu lại hỏi: “Hàn trưởng lão tên gì nhỉ?”

Đây là chuyện hết sức lúng túng. Chỉ biết đối phương gọi là Hàn trưởng lão, lại không biết tên thật của người ta.

“Hàn Thanh.”

Vân Thịnh trưởng lão trả lời. Lâm Phàm gật đầu, khắc tên lên bia mộ, hắn chỉ có thể làm những thứ này, chuyện khác thì bất lực. Giải quyết xong mọi chuyện, mấy người đứng ở bờ sông. Ba người Vân Thịnh trưởng lão chứng kiến người nào đó nhận được cơ duyên, hơn nữa còn là đại cơ duyên.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)