Trần Sùng như thây quỷ, vừa định phản ứng lại thì sấm sét do nội lực ngưng tụ thành bất thình lình đánh vào sau lưng, làm hắn ta ngã ầm xuống đất, phần lưng áo bị đốt cháy, cả người bốc khói đen. Dù là cường giả Tiểu Tông Sư đỉnh phong thì cũng chẳng làm được gì.
“Thật là thoải mái.”
Lâm Phàm vui sướng tràn trề, cảm giác sảng khoái không thể tả, lúc nội lực sôi trào bộc phát ra ngoài, hắn cảm thấy như mình nắm trong tay tất cả.
“Biểu đệ, đi xem hắn ta chết hay chưa, chưa chết thì tiễn hắn ta một đoạn.”
Lâm Phàm nói. Chu Trung Mậu rất vui lòng giúp biểu ca, y đi đến trước mặt Trần Sùng, không nhìn nhiều mà chỉ nhấc chân, hạ xuống, rầm một tiếng, đầu của đối phương nổ tung. Y cũng không biết rốt cuộc đối phương chết hay chưa, dẫu sao đầu nát rồi chắc chắn không sống được. Sau đó sờ xác, chẳng có gì trên người. Hừ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây