“Mình chưa chết ư?”
Tần Thái râu xồm mở mắt, hắn ta có cảm giác xương cốt toàn thân như bị nghiền thành mảnh nhỏ, trước khi hôn mê, hắn ta chỉ nhớ rõ đối phương dùng một quyền đã có thể đánh gục hắn ta, tức khắc mất đi tri giác.
Thực sự là quá kinh khủng, vì sao có người lợi hại như vậy. Dù hắn ta lớn tuổi, nhưng trước kia từng xưng bá một phương, được mệnh danh là Thiết Quyền Vô Song, dùng một đôi thiết quyền tung hoàng trăm dặm, không ai có thể địch.
Gió rét căm căm. Cúi đầu nhìn, toàn thân trần truồng, lông ngực lay động trong gió. Chuyện quái gì thế này. Rốt cuộc kẻ nào cởi quần áo của hắn ta, mà trong lúc hắn ta hôn mê có làm gì chuyện quá phận không. Thói đời ngày nay, ngay cả người trung niên cũng không buông tha. Sao có thể tà ác vậy chứ.
Trương Mộc và một người khác cũng tỉnh lại, họ ho khan, bản thân bị trọng thương, nhưng điều ấy không quan trọng, mà quan trọng là bọn họ cũng phát hiện mình bị lột đồ, giờ đang trần như nhộng. Cái người đeo mặt nạ ấy quá khủng bố, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây