Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 936: Tiền tài bay đi tứ xung, góc phố tình cờ gặp người quen (2)

Chương Trước Chương Tiếp

936: Tiền tài bay đi tứ xung, góc phố tình cờ gặp người quen (2)

Thần Tài chắc là vẫn chưa bị tru diệt, cũng chưa bị phế truất thành công, bất quá vị này hiển nhiên có thủ đoạn ẩn thân đặc biệt nên mới tạm thời tránh được hậu chiêu mà Quốc sư chuẩn bị.

Do quan phủ nghiêm cấm nên những bức tượng, bài vị Thần Tài này gần như đều bị người dân Dương Đô lén lút thờ phụng trong nhà, cho dù là người buôn bán cũng không dám bày ra cửa hàng, Tống Du cũng không tra xét quá kỹ, phần lớn thời gian chỉ dạo chơi trong thành, chiêm ngưỡng phong thái Dương Đô, cũng xem thử chỗ nào thuê nhà thích hợp hơn, bởi vậy cho đến bây giờ vẫn chưa thu hoạch được gì nhiều, ngược lại nghe được rất nhiều truyền thuyết.

Có chuyện năm xưa Trường Bình công chúa xuống Dương Châu, trong bãi săn bắt được một con thỏ thành tinh, đã chữa khỏi bệnh cho nó rồi thả đi. Có chuyện hai năm nay Long Vương ngoài biển khơi nổi gió làm sóng. Có chuyện chính mình đã từng trải qua. Chuyện mình tận mắt chứng kiến, tai nghe thấy, lại nghe thêm lời đồn của dân gian, nghe xem nó khác biệt thế nào với câu chuyện có thật, tỉ mỉ nghiền ngẫm trong đó tự có cái thú vị riêng. Lại còn nghe được cả truyền thuyết về chính mình. Vừa có ở biên giới phía Bắc, cũng có ở biển phía Nam. Chỉ là nơi này cách biên giới phía Bắc càng xa hơn, cho dù là về mặt địa lý hay phương diện khác, đều đủ xa xôi, những câu chuyện đó truyền đến đây, so với sự thật càng thêm chênh lệch. Người dân sống ở đây và mấy châu phía Bắc gần như bị đánh trống rỗng như là hai thế giới, cho dù người kể chuyện có miêu tả sống động đến đâu thì họ cũng không thể nào tưởng tượng nổi cảnh tượng ngàn dặm xương trắng, yêu quái nuốt chửng cả thành trì. Chuyện trên biển truyền đi ngược lại chân thật hơn. Chỉ là không biết những chuyện kỳ dị trên biển này truyền đến phương Bắc, lại bị truyền thành ra sao. Quả nhiên, vùng miền khác nhau, văn hóa khác nhau, sẽ sản sinh ra những câu chuyện hoàn toàn khác nhau. Tống Du mỉm cười, từ quán trà bước ra, chống gậy tre về nhà. Vừa đi được hai bước, chợt cảm thấy không đúng. Bất giác dừng bước, nhìn về phía xa. “Ơ?”

Bên đó thoang thoảng lóe lên thần quang và linh quang. Tống Du nhíu mày, tiếp tục bước đi, cây gậy tre chống trên phiến đá xanh, vang lên tiếng động đều đều. Bên đó bỗng truyền đến tiếng ồn ào. “Tiền bay ra rồi!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 14%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)