Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Chương 895: Cưỡi mèo lên núi (1)

Chương Trước Chương Tiếp

895: Cưỡi mèo lên núi (1)

Tối hôm đó, cung điện của Tiểu Nhân quốc tổ chức yến tiệc đêm.

Tiểu Nhân quốc không chỉ người nhỏ, mà đất nước cũng không lớn, Tống Du là khách từ phương xa đến, dĩ nhiên được Quốc vương Tiểu Nhân quốc tiếp đãi long trọng.

Cung điện Tiểu Nhân quốc có vẻ ngoài khang trang hơn hẳn so với Ly quốc và Khuyển quốc, ít nhất ở đây đều là con người, hơn nữa còn là người của Đại Yến, chỉ là người bị thu nhỏ lại mà thôi. Theo quan sát của Tống Du, Tiểu Nhân quốc về cơ bản kế thừa chế độ quan lại của các triều đại Trung Nguyên trên đất Thần Châu, chỉ là Quốc vương không dám xưng Hoàng đế, mà chỉ xưng là Vương, xem như là sự tôn kính đối với Thiên Triều Thượng Quốc.

Như vậy, cung điện Tiểu Nhân quốc dĩ nhiên cũng được xây dựng theo kiến trúc cung điện Đại Yến, nhưng được xây dựng vô cùng tinh xảo, chạm trổ hoa văn, lầu son gác tía, núi non sông nước đều được thu gọn trong đó. Nếu không phải cá trong hồ nước tuy trông giống cá nhỏ nhưng lại to bằng người, nếu không phải cây cối trong cung tuy giống như hoa cỏ nhỏ, nhưng lại cao hơn người, thì trong phút chốc, người ta sẽ ngỡ như đã trở về Đại Yến. Đẹp, mà lại rất đặc biệt. Là một vẻ đẹp rất kỳ dị. Tống Du đi dạo trong cung điện, trong lòng vừa thích thú vừa học hỏi thêm được nhiều điều mới lạ, dù đã ngồi vào chỗ, hắn vẫn không nhịn được mà nhìn ngó xung quanh. Chỉ thấy trong cung điện đèn đuốc sáng trưng, có người thổi kèn, kéo nhị, gò trống, đánh chiêng, nhưng nhạc cụ sau khi được thu nhỏ lại, không chỉ âm thanh nhỏ đi mà âm sắc cũng có sự khác biệt rất lớn, cũng có người vừa hát vừa múa, từng động tác, từng cử chỉ, từng vạt áo bay bay đều tạo ra một cảm giác khác hẳn so với người có kích thước bình thường. Lúc này khách khứa đã ngồi chật kín chỗ, người hầu kẻ hạ đi lại tấp nập. Mèo Tam Hoa ngoan ngoãn ngồi xổm ở bên cạnh đạo sĩ, cũng dùng đôi mắt tò mò nhìn chằm chằm vào mọi người trong cung điện, khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu thường ngày khi được phóng to lên gấp nhiều lần, nhìn lại khiến người ta có chút kinh hãi. So sánh ra, Bạch Khuyển vốn quen thuộc với Tiểu Nhân quốc hơn, ngồi bên cạnh lại tỏ ra hòa nhã hơn nhiều. Dần dần đã có người hầu bắt đầu dọn thức ăn lên. Món đầu tiên lại là mấy quả trứng chim. Trứng chim chỉ to bằng ngón tay người thường, nhưng lúc này lại được người hầu bưng trên đĩa dâng lên, bóc vỏ ngay tại chỗ, kỹ thuật của người hầu rất điêu luyện, bóc ra trứng chim vẫn bóng loáng như cũ, không hề bị sứt mẻ chút nào, sau đó bưng một quả cho mèo Tam Hoa, lại bưng một quả cho Bạch Khuyển, số còn lại thì dùng dao găm cắt ra, lần lượt dâng lên cho mọi người trong bữa tiệc. “Đây là trứng của một loại chim hải âu nhỏ trên đảo, loại chim hải âu nhỏ này tuy không thể săn bắt dân chúng Tiểu Nhân quốc, nhưng khi đẻ trứng cũng rất hung dữ, rất khó lấy được, cho nên ở Tiểu Nhân quốc, đây là món ăn rất quý!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 14%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)