Nhưng có lẽ là do đã được ôm ấp trong suốt nửa tháng trước đó nên cả hai đều không có cảm giác như vậy.
Ngược lại, rất bình thường.
“Đã không sao rồi.” Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Phượng Lai Nghi nở nụ cười, lập tức cướp mất sắc trời.
“Vậy thì có thể đưa tiền công cho ta được chưa?” Mạnh Trường Khanh nói.
“Tất nhiên.” Phượng Lai Nghi không chút do dự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây