“Đệ lấy đâu ra nhiều tiền vậy?” Đằng Phong Khinh cảnh giác nhìn cậu, sợ cậu dựa vào vận khí tốt, đi đánh bạc.
“Tỷ tỷ đừng hiểu lầm, là ta nhặt được một miếng ngọc bội, nó còn biết nói nữa, nói muốn thu nhận ta làm đệ tử, ta sợ quá, nên vội mang đi cầm.”
“Sao lại đi cầm?” Đằng Phong Khinh không hiểu, “Không phải đệ luôn mong muốn gặp được loại kỳ ngộ này, chờ đợi bái sư học nghệ, một bước lên trời, làm anh hùng cứu thế sao?”
Đằng Vân Đạm gãi đầu, “Ta cũng không biết tại sao, lúc đó trong đầu ta có một giọng nói, nói lão già kia không phải là người tốt, ba phần khí vận thêm kia sẽ khiến ta mất đi gia đình, ta nghe xong sợ quá, vội vàng bán nó đi.”
Đằng Phong Khinh nhìn chăm chú vào cậu, một lúc sau, nở nụ cười nhẹ nhõm, “Ừ, bán rất tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây