Hóa ra, nhiều lần gặp nguy hiểm, nàng ấy cảm thấy có người đang giúp mình, không phải ảo giác, mà là muội muội luôn âm thầm giúp đỡ nàng ấy?
Không suy nghĩ xem pháp bảo bút trận này từ đâu đến, muội muội tại sao không bao giờ nhắc đến với gia đình, nàng ấy ôm chặt lấy muội muội, “Tiểu Khả ngoan, tỷ tỷ biết muội thương tỷ nhất, tỷ tỷ cũng thương muội!”
Đằng Ấu Khả đã nghĩ cách đổ lỗi cho ai đó rồi, không ngờ đại tỷ không hỏi, ngược lại lại bất ngờ nói như vậy, mũi nàng cay cay, phản xạ ôm chặt lấy đại tỷ, khẽ nói: “Tiểu Khả cũng thương đại tỷ.”
Đằng Vân Đạm cố gắng chen vào giữa hai tỷ muội, “Còn ta nữa, ta cũng thương hai người, hai người có thương ta không?”
Đằng Phong Khinh quay đầu đi không nhìn cậu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây