“Ta biết là hai đứa nhỏ các người không đơn giản, còn không chịu thừa nhận, tùy tiện ra tay đã là pháp bảo trung phẩm, hu hu hu, tu sĩ giới Thương Hải bây giờ đều giàu như vậy sao?”
Lẩm bẩm than thở một hồi, sau đó hắn ta trân trọng cúi đầu thật sâu về phía phía thanh bảo kiếm trong tay, si mê ôm trong lòng cười ngây ngô.
Đằng Vân Đạm, Đằng Ấu Khả, không biết suốt đời này, liệu còn có cơ hội gặp lại?
**
Đằng Ấu Khả bay đến bên ngoài núi Thần kiếm ngẩn người một lúc, không đợi được nhị ca cũng không vội, khắc lên núi “Đằng Ấu Khả đến đây du lịch”, khắc xong nhận ra nội dung sai, lại bổ sung thêm một câu “Nhị ca, ta về nhà trước, tối mai đến đón ca”, sau đó tự mình rời đi qua cánh cửa thần kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây