Lão tổ Chúc gia vuốt râu, cười mà như không nói, đưa mắt nhìn Chúc Thanh bên cạnh, truyền âm nói: “Nếu lo lắng cho người bạn nhỏ của con, muốn đi xem thì đi, đừng luôn lởn vởn trước mặt ta, chóng mặt lắm.”
Chúc Thanh cảm kích cúi đầu, không dấu vết lui lại vài bước, lặng lẽ rời khỏi đội ngũ Chúc gia, các đệ tử Chúc gia cố ý xích lại gần nhau, hợp lực giúp đỡ che giấu.
Đợi Chúc Thanh biến mất, Bùi Gia Ngôn mới như vô tình liếc mắt nhìn về hướng hắn ta rời đi, ý cười trong mắt không rõ ràng.
Long Lí vươn đầu ra từ túi linh thạch, “Lão Bùi à, chúng ta không đi xem sao? Con gái út của Đằng gia dễ thương như vậy, ngươi nỡ đỡ nàng bị bắt nạt?”
“Nàng dễ thương hơn, hay là linh quả ngàn năm trong tay nàng dễ thương hơn?” Bùi Gia Ngôn không khách khí mà hất nó một cái, cá đen nhe răng sắc nhọn với hắn ta, m hung dữ lộ ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây