Hiệu phó Ngô nhíu mày: “Nhưng chỗ như Nhật Nguyệt Quan…. Quá nguy hiểm, lão Cao, ngươi cần gì phải khiến con cháu đời sau như vậy, làm nghề gì mà không thể kiếm sống….”
Hiệu phó Cao thong thả thở nhẹ một hơi, nói: “Cao gia của ta đều là tướng môn thế gia, con cháu hậu bối không lên chiến trường, chẳng phải uổng danh tướng môn!”
“Tướng môn! Hahaha….”
Hạng Cuồng Nhân haha cười lớn: “Gần trăm năm nay, Cao gia các ngươi đã từng có vị tướng quân nào à? Vậy mà còn có mặt mũi nói nhà mình là tướng môn? Ngựa không biết mặt dài, thản nhiên không biết xấu hổ!”
Hiệu phó Ngô đập bàn một cái: “Lão Hạng! Lời của ngươi có ý gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây