Nghe xong lời này, gương mặt của hiệu phó Thành chán nản, già đi trông thấy.
Nhìn Diệp Trường Thanh, môi run rẩy, toàn thân run lẩy bẩy, hai hàng nước mắt, theo vành mắt mà rơi xuống, lại rất lâu không nói.
Hạng Cuồng Nhân ở bên cạnh, có chút nghi ngờ hỏi: “Ta nghe làm sao lại hoang đường như vậy, chỉ một cái tên mà dẫn ra nhiều chuyện như vậy, vậy lẽ nào nói, nếu lúc sinh ra sửa tên lại, là có thể tránh được những chuyện này rồi?”
Tả Tiểu Đa nhàn nhạt nói: “Nếu ta đoán không sai, lúc đó hẳn là Đông Phương đại soái đã kiến nghị rồi?”
Hiệu phó Thành nhẹ nhàng gật đầu, nước mắt tràn khắp nơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây