“Ngươi có cái gì?” Mộng Trầm Ngư giống như con mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên: “Ngươi có cái gì? Ngươi có cái gì???”
“Ta có chị gái của ta, chị gái thiên tài, một lòng một dạ suy nghĩ cho ta! Ta còn có cha mẹ bồi dưỡng được người chị gái cấp thiên tài nữa.”
Tả Tiểu Đa điềm tĩnh nói: “Hơn nữa, ta là con trai, ta có cái mà ngươi không có, mãi mãi cũng không thể nào có được!”
Tả Tiểu Đa cuối cùng bắt đầu phản kích toàn diện.
Mộng Trầm Ngư mang vẻ mặt u ám nói: “Nực cười!”
Tả Tiểu Đa cười hì hì, một mặt không quan trọng.
Nha đầu này không mắc mưu.
Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói câu, ta muốn có thì sẽ có, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu... Hừ, không có dũng khí!
“Quên nói với ngươi....”
Mộng Trầm Ngư chỉ vào một phòng nhỏ ở bên đại sảnh, nhìn ra giống vị trí của hai cái bình cá lớn: “Bên kia là khoang điều dưỡng Tinh Hồn. Tu luyện ở đây, cho dù là bị thương nặng tới cỡ nào, chỉ cần còn một hơi thở, tiến vào khoang điều dưỡng kia thì đều có thể hồi phục hoàn toàn chỉ trong vòng mười lăm phút!”
“Chỉ riêng hai khoang điều dưỡng này, chi phí cũng cao tới 15 tỷ Tinh Ngyên. Ở trong đó dùng linh dịch để chữa thương, tất cả linh dịch đều là Tinh Hồn ngọc thượng phẩm đã được dịch hóa, mới có thần hiệu cải tử hoàn sinh như vậy.”
“Cho nên bị thương ngươi cũng không cần lo lắng.”
“Có lẽ, cả đời này của ngươi, thời gian sử dụng khoang điều dưỡng này, cũng chỉ có vài ngày này thôi. Cho nên, ngươi có thể tìm cơ hội dùng nhiều thêm vài lần.” Lời nói của Mộng Trầm Ngư tràn đầy chế giễu.
Tả Tiểu Đa nhìn khoang điều dưỡng một lát, nhìn nơi tráng lệ to lớn này, trong mắt bắn ra hào quang sáng chói.
Tại thời khắc này, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một mục tiêu.
Phải trở nên mạnh mẽ!
Đứng ở bên cạnh chị gái, nói với chị gái rằng: Đừng sợ, tất cả đều đã có ta! Đây là ý nghĩ đầu tiên của Tả Tiểu Đa.
Ý nghĩ thứ hai chính là: Lão tử phải có tiền! Phải có thật nhiều tiền!
Mộng Trầm Ngư có chút hài hước nhìn Tả Tiểu Đa: “Đúng rồi, còn nhớ ta với chị gái ngươi nói là có qua có lại không? Chị gái ngươi vì để ngươi có được cơ hội ba ngày này, đã hứa với ta một chuyện tốt đấy!”
Sắc mặt Tả Tiểu Đa đột nhiên âm trầm xuống.
“Chị gái của ta hứa với ngươi chuyện gì?”
Mộng Trầm Ngư đắc ý nói: “Ngươi có một người chị gái luôn lo lắng cho ngươi, mặc dù ta không có em trai, nhưng ta lại có anh trai, hắn đã thích chị gái ngươi rất lâu rồi.”
Ánh mắt của Tả Tiểu Đa lập tức thay đổi, biến thành như hai con rắn độc nhìn thẳng vào mặt của Mộng Trầm Ngư, thật lâu sau mới trầm giọng nói: “Có ý gì?”
Mộng Trầm Ngư đắc ý nói: “Ngươi đoán xem.”
“Ta từ bỏ cơ hội này!” Tả Tiểu Đa nổi giận nói.
“Không được.”
Mộng Trầm Ngư nói: “Ngươi đã tiến vào đây rồi, thỏa thuận của ta với chị gái ngươi cũng đã bắt đầu. Nơi này, chỉ dựa vào một mình ngươi thì không thể ra ngoài được. Cho dù ngươi từ bỏ thì ước định giữa chúng ta cũng không thể nào thay đổi!”
“Bây giờ, ngươi có ba con đường có thể chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất là giết chết ta, lựa chọn thứ hai là đánh đổ ta, lựa chọn thứ ba là ba ngày sau ta sẽ thả ngươi ra ngoài.”
Ánh mắt của Mộng Trầm Ngư đột nhiên trở nên ác liệt.
“Thay vì nói lời thừa thãi, chi bằng dùng hành động thực tế đi, đặc huấn bắt đầu rồi!”
Ầm!
Tả Tiểu Đa bị đạp ra ngoài!
Chỉ trong chớp mắt.
Tả Tiểu Đa đã có thêm mục tiêu thứ ba.
Trở nên mạnh hơn, có tiền. Trở nên mạnh hơn, đánh chết nha đầu này một trận, dùng tiền cứu sống, sau đó lại dùng tiền đập chết nha đầu này và cha nàng ta một trận!
....
Mặt khác, ở trong một văn phòng ở trên lầu.
Tả Tiểu Niệm khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt từ đầu đến cuối chăm chú quan sát màn hình giám sát. Mục Yên Yên cũng đang nhìn hình ảnh giám sát ấy.
Chỉ có hai người này trên mặt đều không lộ ra biểu cảm gì, thật lâu không nói một lời.
Cho đến thời điểm này, đã là lần thứ mười bảy Tả Tiểu Đa bị Mộng Trầm Ngư tấn công, đã sớm thương tích đầy mình, trên người đã không còn chỗ nào lành lặn.
“Chỉ bằng bộ dáng như phế vật này của ngươi? Còn muốn bảo vệ chị gái ngươi ư? Ha ha ha.....”
“Trích Tinh Chưởng, ngươi dùng người như vậy sao?”
“Long Môn Thối này của ngươi thành cái dạng gì rồi? Ha ha, nhìn rất giống sợi mì, mềm nhũn, ha ha, nhìn có vẻ rất ngon đó, ngươi muốn ăn không?”
“Tinh Không Bộ được mệnh danh là ngao du ngân hà, xu thế giống như ngân hà sáng chói, đâu cũng nguy nga tráng lệ, lại bị ngươi đi thành bộ con vịt, như vậy mà còn muốn né tránh tấn công của ta? Ngươi não tàn à?”
“Rốt cuộc là ngươi não tàn hay là suy nghĩ quá đơn giản đây, cho rằng cấp này là địa giới, là loại mà thứ rác rưởi mèo ba chân ngươi có thể lưu luyến ư?”
“Ta đều đã áp chế tu vi xuống đến tiêu chuẩn Võ Sư giống như ngươi rồi, nhưng ngươi vẫn như cũ không thể chịu được một đòn, vậy thì cũng chỉ có thể trách ngươi vô dụng thôi!”
“Ngươi cho rằng ta sẽ dạy ngươi động tác yếu lĩnh sao? Tự mình lĩnh hội ở trong thực chiến đi! Đó mới là phương pháp tốt nhất!”
“Đứng dậy đi, đồ rác rưởi!”
“Đồ vô dụng, đã không kiếm được tiền cũng không thể nào trở nên mạnh mẽ!”
“Đã cho ngươi cơ hội tốt như vậy, ngươi lại chỉ có thể hoang phí hết tất cả, không phải là đồ bỏ đi thì còn là cái gì?”
“Đứng dậy đi đồ rác rưởi!”
“Nếu không phải chị gái của tên phế vật như ngươi đến cầu xin ta, ta sao có thể để ngươi tiến vào đây chứ? Đồ rác rưởi!”
“Trừng mắt nhìn ta làm gì? Trừng mắt nhìn ta thì ngươi có thể đánh bại ta được sao? Chẳng những ngươi là đồ phế vật mà ngươi còn đần độn gấp đôi!”
“Sao lại bất động rồi? Sao lại không tấn công nữa? Chẳng phải ngươi nói ngươi rất có khả năng sao? Không phải ngươi rất tức giận sao?”
“Hồi phục giống như ta sao? Ha ha ha... Nói ngươi ngớ ngẩn ngươi thật sự là ngớ ngẩn mà, sự hồi phục của ta mà lại có thể giống của ngươi sao?”
“Biểu hiện của ngươi thật sự là không có một chút tiến bộ nào cả, càng ngày càng mơ hồ? Trích Tinh Chưởng tổng cộng có đến chín chiêu chưởng pháp, ngươi chỉ biết dựa theo trình tự tu luyện sao?”
“Chỉ với mánh khóe ấy của ngươi mà còn vọng tưởng có thể đánh bại ta ư? Quả nhiên là ngớ ngẩn..... Ha ha ha ha ha...”
Dưới những lời nói gay gắt công kích kích thích như thủy triều của Mộng Trầm Ngư, Tả Tiểu Đa đã hoàn toàn phát điên rồi, mặc dù từng lần từng lần bị đánh bại, nhưng hắn lại lần lượt đứng lên, khuôn mặt đã sớm sưng tấy như là đầu heo, nhưng hắn vẫn không sợ chết tiếp tục phát động tấn công!
“Trở nên mạnh mẽ! Có tiền!”
“Lão tử có thể cảm thấy sự thay đổi của mình rồi!”
“Hiện tại ta không mạnh bằng ngươi, nhưng ta đang mạnh lên từng chút từng chút một! Lại nhanh hơn một chút, nhiều hơn một chút! Lại nhanh hơn một chút!”
Một lần lại một lần, thêm một lần nữa, lại thêm một lần nữa....
Đúng vậy, sau khi trải qua truyền thụ ngoại lực vào đêm qua, Tả Tiểu Đa đã hấp thụ tất cả năng lượng của Tham Lang Chi Tâm vào trong cơ thể, cảnh giới tu vi của bản thân hắn mặc dù chỉ là Võ Sĩ như cũ, nhưng mà cấp số sức lực cũng đã là cấp độ Võ Sư rồi, thậm chí sức lực tuyệt đối đã đến cấp số Võ Sư đỉnh phong rồi.
Nhưng từ phần tiến độ uy năng này mà nói, cho dù nói là một bước lên trời cũng không có gì quá đáng.
“Đồ rác rưởi! Trước mắt cho ngươi cơ hội tốt như vậy, bầu không khí hoàn cảnh ưu việt như thế, vậy mà ngươi lại không phát huy được thực lực tương ứng!”
Lời nói của Mộng Trầm Ngư càng ngày càng quá đáng.
“Loại không có sức lực nội tình như ngươi, đi ra chiến trường cũng chỉ như một cái khiên thịt, hoặc là còn không xứng với cái danh khiên thịt! Có biết không, kẻ ngu ngốc như ngươi, cho dù có trong tay số tiền khổng lồ hàng trăm tỷ, cũng sẽ thua sạch trở thành một người nghèo rớt mồng tơi. Câu nói này thích hợp với chiếu bạc, cũng thích hợp với Tả Tiểu Đa ngươi!”
“Đến đánh ta đi, mau đến đánh ta đi...!”
Tả Tiểu Đa gầm lên một tiếng điên cuồng, lại xông lên một lần nữa!
Mục Yên Yên nhìn màn hình giám sát, khóe môi khẽ mỉm cười: “Tiểu Niệm, vi sư không thể không thừa nhận, vừa rồi có chút nhìn lầm rồi, em trai của ngươi mặc dù bắt đầu muộn một chút, nhưng cũng không tệ lắm, tối thiểu cũng rất thông minh!”
“Thông minh?”
Đối với câu nói này của sư phụ, Tả Tiểu Niệm có chút không hiểu nổi.
Trên mặt nàng nhìn như không có biểu cảm gì, thật ra từ tận đáy lòng sớm đã đau lòng đến mức dời sông lấp biển, thậm chí nàng đã bắt đầu hối hận khi đã mang Tả Tiểu Đa đến đây đặc huấn rồi; mặc dù nàng có vẻ như chăm chú theo dõi, nhưng tâm trạng không biết đã sớm bay đến nơi nào rồi.
Mộng Trầm Ngư này là muốn chết sao?
Nhất định là vậy?
“Quả nhiên là rất khá, ngươi cũng không nhìn ra sao?”
Mục Yên Yên có chút kỳ quái nhìn phản ứng của đồ đệ lúc này: “Hắn nhìn có vẻ rất tức giận, nổi giận đùng đùng, nóng nảy dị thường, đương nhiên, đây cũng là phản ứng trình tự cảm xúc chân thật của hắn, cũng không phải cố ý làm bộ.”
“Nhưng khi hắn chiến đấu với sư muội ngươi, trong lòng lại tỉnh táo dị thường!”
Đôi mắt Mục Yên Yên điềm tĩnh, nhìn chằm chằm mỗi một động tác của Tả Tiểu Đa bên trong màn hình, thản nhiên nói: “Mặc dù tu vi của Mộng Trầm Ngư thật sự vượt qua hắn rất rất nhiều, cho dù áp chế tu vi ở cấp độ Võ Sư, chênh lệch giữa hai người vẫn nghiên trời lệch đất như cũ, nhưng trong trận đối chiến, em trai ngươi mỗi giây mỗi phút đều không ngừng tiến bộ, bất kể là chưởng pháp, thối pháp, bộ pháp, theo mỗi lần sử dụng đều không ngừng tiến bộ, so với lần thi triển trước thì càng thêm thành thục.”
“Sức lực hắn thu được ngày hôm qua, một bộ phận tương đối lớn vẫn ở trong thân thể hắn như cũ, cho dù là một phần đã hòa làm một thể với hắn, nhưng cũng còn xa mới có thể vận dụng đến mức thành thạo được; nhưng đến lần thứ ba bị đánh ngã, ít nhất hắn cũng đã dung hợp được một phần uy năng kia, nắm giữ trong tay, rồi tiến tới phát huy vận dụng.”
“Cho đến khi bị đánh bại lần thứ năm, tất cả sức lực bên trong cơ thể hắn bắt đầu thông hiểu đạo lý, thật sự cho hắn tất cả, ngay cả quyền pháp chưởng pháp thối pháp, còn có bộ pháp, tất cả được học đến đều có thể sử dụng, ứng dụng ngay tại thực chiến.”
“Nhưng tới bây giờ, chẳng qua chỉ mới qua giữa trưa, Trích Tinh Chưởng của em trai ngươi đã gần đạt đến cảnh giới hoàn hảo, Long Môn Thối cũng gần thạo đến mức trôi chảy; nhưng chân chính khiến người khác kinh ngạc chính là, Tinh Không Bộ của hắn đã hoàn toàn triệt để đạt đến mức đại viên mãn, quả thực là vận dụng tuyệt diệu, rất chuyên tâm, phần thông minh này, quả thật khiến ta phải nhìn hắn bằng con mắt khác.”
Trong mắt của Mục Yên Yên lúc này, hết thảy đều là tán thưởng và kinh ngạc không hề che giấu.
“Quả thực rất khá!”
“Mà có một chuyện vi sư càng khâm phục hơn chính là dù lời nói của sư muội ngươi với hắn rất kích thích, mặc dù hắn phẫn nộ, mặc dù nổi nóng, nhưng lại đè ép xuống những tâm lý lẽ ra phải bùng phát dữ dội, càng là biến tất cả thành động lực, thậm chí còn kích thích tinh thần của hắn càng thêm tỉnh táo, suy nghĩ càng thêm toàn diện.”
“Nhìn thấy rõ ràng chưa? Đó không phải là ánh mắt của ngươi phẫn nộ điên cuồng đến đánh mất lý trí, nhìn ánh mắt của hắn, thật ra hắn vẫn luôn suy xét. Căn bản hắn không bị cơn giận ảnh hưởng!”
“Phần tâm tính này, đã có thể dùng hai chữ “phi thường” để hình dung!”
Trên gương mặt lạnh lẽo của Tả Tiểu Niệm cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười ngọt ngào, không nhịn được mà ngẩng cao đầu kiêu ngạo.
Cẩu Cẩu nhà ta!
Chính là phi thường như thế!
Nhưng mà vẫn muốn nghe thêm mấy câu khen ngợi một chút....
Tả Tiểu Niệm có chút hồn nhiên mà nói: “Sư phụ, có vẻ như đây là lần đầu tiên người khen ngợi người khác như vậy!”