Tả Tiểu Đa ngâm thơ xong còn tự mình lặng lẽ đọc lại hai lần, cuối cùng cảm thán: “Đúng là một bài thơ hay!”
“Ta đúng là một nhà thơ bị Võ học làm lỡ mà...”
“Không ai sánh bằng, là việc cô đơn lạnh lẽo đến mức nào chứ.”
Lúc này biểu cảm của Tả Tiểu Đa rất trống vắng, hai tay chấp sau lưng, trên mặt vắng lặng nhìn về phía chiều tà đang ngả về tây, giống như là một lão kiếm khách cô độc đã vô địch thiên hạ, đứng sừng sững trên đỉnh núi, nhìn xuống thiên hạ, người quá tài giỏi không tránh khỏi cô đơn.
Trong thiên hạ có vô số anh hùng nhưng lại không có ai là địch thủ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây