Tần Phương Dương tỉ mỉ nhìn Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa phối hợp bày ra một bộ nghiêm nghị chính khí.
“Ta mặc dù biết ngươi chưa đến hai ngày, nhưng ta có thể chịu trách nhiệm nói một câu, ngươi đúng là rất có tố chất của loại người đó đó!”
Nhìn hồi lâu, Tần Phương Dương đưa ra cái kết luận này.
Tả Tiểu Đa thật sự cạn lời, hạn hán lời luôn.
Sau khi Tả Tiểu Đa hứa lên hứa xuống, thề sống thề chết, Tần Phương Dương mới bán tín bán nghi, đi theo Tả Tiểu Đa đến cửa trường học.
Lúc này người đi lại đã không còn nhiều lắm, trên đường cái cũng đã trống trải hơn.
“Chính ở đằng kia...”
Tả Tiểu Đa đưa tay ra chỉ.
Đột nhiên hắn ngây ngẩn cả người: “Trời! Người đâu rồi??”
Bên kia, chẳng có cô gái nào nữa cả!
Hắc tuyến trên trán Tần Phương Dương càng thêm nồng đậm nhìn Tả Tiểu Đa: “Tả đại thần à, ta lên lớp cả một ngày, đã rất mệt mỏi rồi, nhất là gặp được loại học sinh như ngươi nữa, chẳng những mệt nhọc về mặt sinh lý, mà tâm lý càng mệt mỏi hơn. Các ngươi chơi trò nam nữ này... Có thể đừng kéo cả ta vào được không hả?”
“Không... ta không phải có ý này.”
Tả Tiểu Đa có chút hoảng.
“Lần cuối cùng, ta lại cảnh cáo ngươi một câu.”
Tần Phương Dương thở dài quay người: “Tình yêu nam nữ đúng là một chuyện rất hấp dẫn, cũng là điều mà ở độ tuổi này của ngươi khó kháng cự nhất, nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ, ngươi là võ giả! Tuyệt đối đừng quên, ngươi là thiên tài, là có cơ hội tấn thăng đến cảnh giới rất cao, nhưng điều kiện tiên quyết để tấn thăng không chỉ là thiên phú, còn phải cố gắng, không ngừng cố gắng!”
“Võ Sĩ nếu là không gặp phải tai vạ bất ngờ, sống chừng một trăm tuổi, sống đến giới hạn tuổi thọ của người thường là không có vấn đề gì.”
Tần Phương Dương nói: “Mà tới được cấp độ Võ Sư, sống đến một trăm hai hoặc một trăm ba mươi tuổi cũng là chuyện dễ dàng, một khi tiến vào Tiên Thiên, cơ bản thọ nguyên ít nhất đã là hai trăm, nếu là có thể tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới Đan Nguyên... Nghìn năm tuổi thọ, mặc ngươi tiêu xài, lại về sau... Cảnh giới kia đối với ngươi mà nói thì quá xa vời, nhưng mấy nghìn năm trường sinh, thậm chí mấy vạn năm đều không phải là không thể nào.”
“Ngươi ngay vào thời điểm đặt nền móng quan trọng này lại dính dáng đến mấy chuyện yêu đương, thật sự là không khôn ngoan... những cô gái bình thường, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có thể sống bảy tám chục năm mà thôi, mà lại, tình cảm tốt đẹp nhất thì cùng lắm cũng chỉ có thể gắn bó hai ba mươi năm là cùng...”
Tần Phương Dương nhàn nhạt cười cười: “Ngươi có thể tưởng tượng, khi ngươi đến trăm tuổi, ngươi vẫn là tuấn tú lịch sự, anh tuấn bừng bừng phấn chấn, nhiều lắm là cũng chính là biến thành một người trung niên, mà vợ của ngươi thì đã là tuổi già sức yếu, răng cũng rụng sạch... Đó là một loại cảm giác thế nào?”
Tần Phương Dương trong tươi cười, mang theo cảm giác tang thương: “Tả Tiểu Đa, chuyện tình cảm này, nhất định phải thận trọng, lại thận trọng cũng là không đủ.”
Tả Tiểu Đa miệng há lưỡi dao: “Thật... Thật sự không phải vậy... Ta hoài nghi...”
Tần Phương Dương khoát khoát tay: “Mau về nhà đi.”
Dứt lời, thẳng quay người đi trở về trường học.
Nhìn bóng lưng, thế mà tràn đầy ý vị tiêu điều khó tả.
“Ta thật sự không phải chuyện này...”
Tả Tiểu Đa trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy mình hết đường chối cãi, quay đầu nhìn lại, lại nhìn thấy cô gái kia xuất hiện phía dưới cột đèn đường,... váy áo màu hồng, tựa vào cột đèn đường, nhìn điện thoại di động, thỉnh thoảng lại nở nụ cười yếu ớt, đeo màu hồng ba lô...
Tả Tiểu Đa phát điên quay đầu kêu to: “Thầy ơi! Thầy Tần ơi! Nàng đến rồi! Nàng lại tới, nàng đến thật rồi kìa! A a a...”
Tần Phương Dương nghe hắn gọi đến thê thảm, thở dài, đành phải lắc mình một cái, đi nhanh tới chỗ hắn.
Lập tức đi tới bên người Tả Tiểu Đa, nhẫn nại hỏi: “Ở đâu?”
Tả Tiểu Đa một chỉ: “Kia!”
Đột nhiên mắt chữ A miệng chữ O!
Cột đèn đường trống rỗng, chỗ đó làm gì có người nào? Tần Phương Dương thấy chẳng có ai, rốt cuộc không thể nhịn nổi ngọn lửa giận vô hình trong lòng, dùng ngón tay dí vào đầu Tả Tiểu Đa khiến hắn lảo đảo, nghiêm nghị nói: “Tiểu tử ngươi, thành thật cho ta một chút!”
Nói xong thì không thấy bóng người đâu nữa, lần này là hắn đi thật.
“Ta oan uổng mà...”
Tả Tiểu Đa khóc không ra nước mắt, muốn nói nhưng không nói được gì.
Tần Phương Dương đi rồi.
Tả Tiểu Đa thật sự có chút chết lặng đối với cái tình trạng quỷ quyệt này, một cảm giác không thoải mái quanh quẩn trong lòng.
Nếu như cô gái này cướp tiền còn tốt, trên người mình căn bản cũng không có tiền, nhưng vạn nhất cô gái này muốn cướp sắc thì sao!? Chẳng lẽ phải gọi chị Tiểu Niệm tới đón?! Nhưng nếu không xảy ra chuyện gì, lại bị nàng cười nhạo là mình nghi thần nghi quỷ, tự mình dọa tự mình thì sao? Mỗi chuyện này thôi cũng đủ nàng lôi ra cười nhạo mình hẳn mấy tháng!
Không cam lòng, Tả Tiểu Đa ở cửa trường học, vịn khung cửa ló đầu ra nhìn, phát hiện cô gái kia vẫn còn ở đó.
Tả Tiểu Đa vội vàng vèo một cái rụt đầu về.
“Móa, thật sự là tới nhằm vào ta.”
Vịn tường nhìn một chút, sau đó lại vội vàng rụt đầu về.
“Vẫn còn ở đó.”
Lại nhìn thêm một lần.
“Vẫn còn ở đó.”
Ló đầu, rụt đầu.
Lại ló đầu, lại rụt đầu.
Càng thập thò nhìn nhiều lần, Tả Tiểu Đa càng thêm không quyết định chắc chắn được.
Hắn có thể cảm giác được đây là một nguy cơ chân thật, vậy thôi thì cứ gọi chị Tiểu Niệm, đây là sách lược vẹn toàn nhất.
Thế nhưng...
Nếu như mọi chuyện đều tìm chị Tiểu Niệm, ta có phải quá vô dụng hay không? Chị Tiểu Niệm hiện tại cũng không nhàn nhã, đang ở thời khắc mấu chốt đột phá bình cảnh...
“Tả Tiểu Đa, chẳng lẽ ngươi gặp được chuyện gì, lại tìm kiếm ngoại lực tương trợ, chính mình chẳn xử lý được chuyện gì sao? Hôm nay còn có chị Tiểu Niệm để dựa dựa vào, có chuyện nhờ cứu, về sau thật sự gặp được đại sự, rồi lúc nào đó không thể nào xin giúp đỡ, thì phải giờ tay chịu trói chờ chết sao?”
Tả Tiểu Đa trong lòng đột nhiên sinh ra một cảm giác buồn bực tức giận, tự khảo chính bản thân mình.
“Qua nhiều năm như thế, mọi người vì nghĩ cách để thay đổi tư chất cho ngươi, đã bỏ ra không biết bao nhiêu tiền, nhờ vả không biết bao nhiêu người, Tiểu Niệm vì ngươi, không tiếc tự hạ mình, tự hạ thấp giá trị bản thân đi nhặt những thứ mà người khác cố tình vứt đi... Nàng lúc đầu hoàn toàn không cần như thế, nàng vốn có thể từ đầu đến cuối cao ngạo giống phượng hoàng, không cần tiếp nhận bất luận người nào bố thí!”
“Chính là vì ngươi, không thể không buông xuống tự tôn!”
“Cái gia đình này vì ngươi, đã liên lụy thành bộ dáng gì! Ngươi còn muốn liên lụy họ đến khi nào nữa?”
“Chẳng lẽ ngươi về sau, đến chùi đ*t cũng phải gọi chị Tiểu Niệm sao?”
Tả Tiểu Đa không ngừng hỏi mình.
“Dựa vào chính mình, đi con đường của mình!”
“Hết thảy đều phải dựa vào chính mình!”
Cũng chính là tại một ngày này, Tả Tiểu Đa luôn sống dưới sự che chở của cha mẹ và chị gái, đột nhiên gặp gặp nguy hiểm, bỗng nhiên bắt đầu thay đổi.
Tâm cảnh chuyển biến.
Gặp nguy hiểm thì làm sao? Ta không thể cả một đời đều dựa vào người khác!
Đối mặt, hoặc là chạy trốn!...
Tả Tiểu Đa quyết tâm liều mạng, vừa cất bước đi ra ngoài.
Nhưng mà một tay từ đầu đến cuối vẫn nắm chặt điện thoại giấu ở trong túi quần, trên điện thoại di động đã soạn sẵn số của Tả Tiểu Niệm, ngón tay đặt ngay trên phím gọi đi rồi, một khi có nguy hiểm gì, sẽ lập tức bấm gọi.
Gặp chuyện dám dũng cảm đối mặt là một chuyện, nhưng có giải quyết được hay không lại là một chuyện khác, nhưng nếu thật sự gặp phải nguy hiểm không thể kháng cự, trước tiên cầu cứu vẫn là điều cần thiết!
Bảo vệ chính mình an toàn, không riêng là vì bản thân mình, cũng là vì người nhà, vì cha mẹ, vì chị gái, đây không phải già mồm, đây là cơ trí!
Tả Tiểu Đa sải bước đi ra khỏi cổng trường, phát hiện cô gái mặc đồ hồng kia vẫn tựa trên cây cột đèn như cũ, vẫn đang loay hoay nghịch điện thoại, tựa hồ tất cả lực chú ý tất cả đều tập trung lên chiếc điện thoại di động trong tay, thoáng như không nhìn thấy Tả Tiểu Đa đi ra, vạn sự không vướng bận.
Tả Tiểu Đa làm ra một bộ mặt như được giải phóng, một mặt hưng phấn hô to một tiếng: “Tan học rồi, ha ha ha ha...”
Tâm trrạng cực hưng phấn phi nước đại ra ngoài, nhanh như chớp xông qua đường cái, cho đến khi vượt qua khúc cua, cẩn thận nhìn một chút đằng sau không thấy có ai đuổi theo, thì nhanh chóng chạy về phía trước như con thỏ.
Lúc này dù có vẻ như đã thoát ra khỏi phạm vi uy hiếp của cô gái mặc đồ hồng quỷ dị kia, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn không hề chủ quan, hắn đã hạ quyết tâm, chờ sau khi đi qua khúc cua này, sẽ nhảy lên nóc nhà, từ nóc nhà nhảy thẳng đến đường lớn ở trung tâm.
Ta cũng không tin ngay giữa đường cái người đến người đi nườm nượp, ngươi dám hành hung giữa ban ngày ban mặt!
Nếu không thì sao nàng không dám ra tay ở trước cửa trường học? Tả Tiểu Đa như đạn pháo vọt vào chỗ ngoặt, ngay lúc xông tới, hắn thậm chí nghe được góc áo của mình bay phần phật trong gió, quả nhiên đã đẩy tốc độ di chuyển lên tới cực hạn nhất.
Nhưng ngay cái khoảnh khắc Tả Tiểu Đa xông vào một cái chỗ ngoặt khác, lại nhìn thấy bóng dáng màu hồng ấy, nhất thời trong lòng hắn như lộp bộp một tiếng.
Tự mình phát động trước, càng là lấy hết sức bình sinh, tốc độ đã không thể nhanh hơn được nữa, nhưng vẫn là không nhanh bằng cô gái quỷ dị này.
Mà giờ khắc này, cô gái kia cũng rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, ngay khoảnh khắc hai người chính thức đối mặt, Tả Tiểu Đa hoảng hốt phát hiện, mắt của cô gái này lại là màu xám, lúc bốn mắt nhìn nhau, mình tựa như đang nhìn vào mắt của một người chết vậy, thật sự là khó chịu không thể nói nên lời.
“Ngươi là... Tả Tiểu Đa?”
Cô gái dùng đôi mắt âm u của mình nhìn chăm chú Tả Tiểu Đa, đôi mắt đục ngầu không hề có chút linh động nào.
“Tiểu tỷ tỷ, ngươi là ai?”
Tả Tiểu Đa sắc mặt hòa ái dễ gần, thân thiết cười cười, lộ ra lúm đồng tiền của mình, cố gắng để cho mình trông thật là vô hại, thản nhiên nói: “Tiểu tỷ tỷ, ngươi thật là xinh đẹp, tìm ta, khẳng định là có chuyện tốt? Ngươi tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?”
Đôi mắt âm u như người chết của cô gái nhìn thẳng vào mắt Tả Tiểu Đa: “Ta tìm ngươi cả ngày rồi đó.”
“Hôm qua ví tiền của ta bị trộm, ngươi đã tìm về giúp ta, rất cảm kích ngươi.”
Cô gái nói rất chân thành: “Về tình về lý đều phải cảm tạ một chút mới được.”
Ở trước mặt cảm tạ ta? Nhìn cô gái quỷ dị, toàn thân toát lên sự âm u, Tả Tiểu Đa bản năng cảm thấy da đầu căng lên.
Không thích hợp, có âm mưu!
Trong lòng gióng lên hồi chuông báo động.