Tôn Bái Tương bay như tên bắn về nơi xa, trong nháy mắt đã hoá thành một đốm đen nhỏ.
Lam Thư hoàn toàn không lên tiếng, nhoáng người một cái dẫn đầu rời đi.
Hai người Khâu Vân Thượng và Tần Phương Dương đi cùng nhau trên đường về, trên người hai người này không nhuốm bụi trần, đều nho nhã tự nhiên, rất có phong thái của người thầy giáo: “Tìm chỗ nào uống một ly không?”
“Được.”
Chưa đi được mấy bước, một đội cao thủ của cục Tinh Thuẫn đi tới trước mặt: “Thầy Tần? Thầy Khâu? Hai người đây là...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây