Tả Trường Lộ cười ha ha.
“Đây là sự thật. Trên thực tế, loại người này trong giang hồ… đừng nói dường như ở khắp nơi. Tự nghĩ mình nghĩa hiệp, hành động nhân nghĩa, tán dương đầy người, không biết loại người này lại mãi mãi không thể lên chiến trường được, tất cả những gì học được tầm thường chỉ có thể bảo vệ được gia đình nhỏ, môn phái nhỏ một mẫu ba phân đất của mình hắn thôi, chứ chưa từng bảo vệ dân chúng, bảo vệ quốc gia.”
“Nói là trừ hại cho dân, hành hiệp trượng nghĩa, thực tế học được một thân kỹ năng cao siêu lại cả đời cùng người mài giũa, kết bạn, năm sông bốn biển đều có tri kỷ; gần như quen biết khắp nơi.”
“Loại người này khi về già vẫn phải nói một câu, hỏi lòng không thẹn. Nếu đặt ở thời hưng thịnh thời thái bình có lẽ là việc đáng để người người ca tụng, nhưng tiếc bây giờ là thời loạn, sự uy hiếp của quân địch thường xuyên gõ cửa, loại người này chỉ xứng với hai chữ trò cười mà thôi!”
Tả Trường Lộ hờ hững nói: “Võ giả không đền đáp quốc gia, không xứng là võ giả! Võ giả không bảo vệ dân tộc, không xứng là võ giả! Võ giả không bảo vệ đại lục, không xứng là võ giả! Võ giả không bảo vệ nhân loại, không xứng là võ giả! Điều này, không cần biết là người Tinh Hồn hay là người Vu Minh, tất cả đều như nhau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây