Ngô Vũ Đình đứng sóng vai với hắn, mỉm cười nói: “Cả đời Hạt Tử có người bạn như ngươi, còn có con nuôi đưa tiễn, cũng coi như không còn gì tiếc nuối nữa.”
“Đúng vậy.”
“Đi thôi.”
Tả Trường Lộ cười ha hả: “Về nhà!”
Tả Tiểu Đa nhìn hắn với vẻ lo lắng, nói: “Cha, người không sao chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây