Sắc mặt Thượng Thanh Vân có chút méo mó, nói: “Tình hình cụ thể thật sự không nhớ nổi, chỉ nhớ được vào 19 năm trước có một tên mập... Đứng trước mặt ta, hoa tuyết tung bay, gió lạnh thổi... Sau đó ta phát hiện trên đỉnh đầu của tên mập đã trống mất một khoảng, lúc đấy tầm mắt không được tốt, ta còn nghĩ... Bông tuyết rơi lên đầu tên mập đấy vẫn chưa tan hết, nhìn kỹ lại thì hóa ra hắn bị hói đầu...”
Nụ cười trên mặt của Tưởng Trường Bân lập tức đông cứng: “Thượng ca... Ngươi thật là...”
“Ha ha ha ha... Đùa thôi đùa thôi.”
Thượng Thanh Vân ha ha cười lớn, cuối cùng cũng bắt đầu trêu đùa Tưởng Trường Bân, tâm trạng cực kỳ tốt, lời nói trở nên nhiều hơn.
“Ta đã đặt một cái nhà hàng nhỏ ở phía trước, là nơi ta hay đến, đồ ăn rất ổn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây