Tả Tiểu Đa đang nhắm mắt lại, toàn tâm toàn ý thúc giục Tinh Hồn Chi Hỏa, vận chuyển Tinh Hồn lực, như đói như khát trắng trợn thu nạp, đã sớm tiến vào cảnh giới “vật ngã lưỡng vong“.
Lúc này, cỗ mát lạnh đi từ trên mi tâm xuống, bỗng nhiên dừng lại ở vị trí ngực.
Mà cái khác tiến vào đầu, dọc theo kinh mạch, vẫn đang thong thả lan tỏa đi.
Những nơi nó đi qua, làm Tả Tiểu Đa cảm giác tỉnh táo hẳn, đầu não thông thấu, bất chợt lại sinh ra cảm giác mình rất thông minh rất hiểu biết.
Cỗ cảm giác mát lạnh kia, sau khi dạo quanh trong đầu ba vòng, bắt đầu đi xuống, xuyên qua kinh mạch trên cổ, sau đó lại một phân thành hai, một đường đi vào vai trái, một đường đi vào vai phải.
Như là dọc theo hai cánh tay dần dần đi xuống, một đường đi đến đầu ngón tay, vòng qua tất cả kinh mạch một vòng, rôi mới chảy trở về.
Trở lại bả vai, hai đường cùng lúc đi xuống, chập vào cùng với cỗ mát lạnh đã đi xuống và dừng lại ở ngực lúc trước, lại thúc đẩy xuống chút nữa.
Cùng lúc đó, vị trí đan điền Tinh Hồn lực đột nhiên gia tốc, đi ngược dòng tiến lên đón.
Phía trên là một cỗ lực lượng hỗn hợp giữa Tinh Hồn lực và luồng khí mát lạnh, phía dưới một cỗ Tinh Hồn hỏa diễm thúc lên linh khí táo bạo, ngay bên trong kinh mạch của Tả Tiểu Đa, như là củi khô gặp lửa bốc, như gian phu gặp được gian phụ, vừa thấy mặt là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, rồi dây dưa đến một chỗ.
Hai cỗ khí tức xu thế khác biệt, thuộc tính càng là một trời một vực, đột nhiên hợp dòng, làm cho Tả Tiểu Đa đã tiến vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong cảm thấy toàn thân chấn động, giống như co rút kịch liệt vặn vẹo lên, trên thân bừng bừng bốc lên khói trắng.
Lập tức, lục phủ ngũ tạng cũng ầm vang chấn động.
Sau một chốc, Tả Tiểu Đa kêu đau một tiếng, trong lỗ mũi nháy mắt tràn ra hai dòng máu tươi.
Cùng lúc đó, lực lượng của Tinh Hồn pháp trận thoáng như nhận triệu hoán, sau khi đột nhiên xoay tròn một cái, đa số lực lượng đều điên cuồng lao về phía Tả Tiểu Đa bên này.
Tiến đến với tốc độ còn mạnh mẽ dạt dào hơn nước thủy triều, dung nhập vào cơ thể Tả Tiểu Đa.
Dưới sự hỗ trợ càng mạnh mẽ hơn của Tinh Hồn pháp trận, làm hai cỗ lực lượng diễn sinh ra trong cơ thể Tả Tiểu Đa càng thêm cường đại, mà sau khi hai cỗ lực lượng hợp hai làm một, lấy tư thế sôi trào mãnh liệt, cường thế đi vòng bên trong kinh mạch quanh thân, cuối cùng, cỗ lực lượng mát lạnh dần dần co vào, bám vào phía trên Tinh Hồn Chi Hỏa, tới đồng quy đan điền, đến tận đây, hành công mới tính là tạm kết thúc.
Tả Tiểu Đa hồi phục tỉnh táo sau khi nhập định tu luyện, hít một hơi thật sâu, từ từ mở mắt, lại cảm giác tinh thần của mình càng thêm sảng khoái.
Cả người, từ trong ra ngoài lộ ra một loại tinh thần phấn chấn, hăng hái không nói nên lời.
“Thoải mái thật!” Tả Tiểu Đa thì thào nói.
Mà giờ khắc này, các học sinh còn lại, cả đám đều còn đang ở trong trạng thái luyện công, hoàn toàn không biết vừa mới xảy ra chuyện gì.
...
Chỉ có Tần Phương Dương trên bục giảng, đưa mắt nhìn Tả Tiểu Đa chăm chú một lát, rồi lại nhắm mắt lại, biểu cảm trên mặt một mảnh yên tĩnh, không hề gợn sóng.
Nhưng ở trong lòng, lại là biển dập sóng rờn, rung động vô cùng!
Chỉ có hắn, chỉ có giáo viên chủ nhiệm là hắn, mới nhìn thấy vừa rồi đã xảy ra chuyện gì —— Vừa rồi vòng xoáy linh khí của Tả Tiểu Đa, thình lình vượt qua cực hạn của tất cả mọi người hiện hữu trong lớp, cái lúc nào nó lớn nhất, thậm chí còn lớn bằng nửa cái phòng học.
Mặc dù trạng thái cực hạn kia cũng chỉ duy trì thời gian rất ngắn, nhưng Tần Phương Dương có thể khẳng định, mình không nhìn lầm, mà chuyện này thật sự vừa xảy ra!
Nói cách khác, Tả Tiểu Đa này, là một kỳ tài có thiên phú tu hành dị bẩm!
Hôm nay mới chỉ là buổi học đầu tiên mà đã biểu hiện ra loại tình huống này, đã vượt xa bất luận một học sinh nào hắn đã từng dạy!
...
Nhưng Tần Phương Dương cũng không biểu hiện ra ngoài sự kinh ngạc của mình, trầm mặc như trước, ép tất cả mọi chuyện ở trong lòng.
Cứ thế lại qua mười mấy phút, Tần Phương Dương thu công, Tinh Hồn pháp trận quan bế, các học sinh còn lại rốt cục lần lượt tỉnh lại, kết thúc lần tu luyện buổi chiều theo thông lệ này.
Các học sinh lần lượt đứng lên từ bồ đoàn của mình, vận động tay chân, trải nghiệm thành tựu đạt được sau lần tu luyện vừa rồi.
Vạn Lý Tú vừa hoạt động tay chân, vừa cau mày, lẩm bẩm nói: “Tại sao ta cảm giác hôm nay tu luyện, hiệu quả có hơi...” Cau mày trầm tư, muốn nói cái gì nhưng lại nói không nên lời.
Long Vũ Sinh cũng là cau mày, trên gương mặt anh tuấn hơi có chút khó hiểu: “Đúng vậy, tiến độ hơi chậm thì phải.” Bên cạnh, Dư Mạc Ngôn da mặt đen nhánh mím môi, không nói gì, chỉ là khẽ gật đầu.
Cũng chỉ có ba người này mới thoáng cảm nhận thấy dị dạng, những người khác tất cả đều không có cảm giác gì, cho dù nghe được ba người nói như vậy, nhưng phần lớn biểu thị mơ hồ, tên mập mạp Lý Thành Long còn gãi đầu nói: “Có sao? Sao ta không thấy gì nhỉ, ta thấy rất thuận lợi mà!”
Ngươi chắc chắn là không có gì không ổn rồi, ngươi là người ngồi gần Tả Tiểu Đa nhất, cái gọi là dưới gốc đại thụ được hưởng hóng mát, cho dù không phải là cố ý chiếu cố, nhưng Tinh Hồn lực đạt được vẫn vượt xa ngày thường.
Tần Phương Dương nhìn qua tiểu mập mạp một chút, hắng giọng một cái, đứng lên, nói: “Đi võ đạo trường, ngày mai bắt đầu chiến đấu xếp hạng!”
Nghe nói vậy, tất cả học sinh đều đứng dậy, chiến ý dâng trào!
Mà có không dưới mười ánh mắt, đồng loạt nhìn về phía Tả Tiểu Đa!
Tả Tiểu Đa có chút ngơ ngác: “Nhìn ta làm gì? Muốn tìm ta xem bói à sao?!”
“Xem bói? Đòi mạng ngươi còn tạm được, chúng ta muốn đánh ngươi!” Vài người đồng thanh nói!
“Thỏa mãn nguyện vọng tìm đường chết của ngươi!”
“Ha ha ha...”
...
Đến khi Tả Tiểu Đa và các học sinh trong lớp đi tới võ đạo tràng lộ thiên, đập vào mắt là một đám người nhốn nháo.
Có rất nhiều học sinh đang bắt cặp chiến đấu.
Mà ở chính giữa võ đạo trường là đài cao tới mười mấy thước, tứ phía đều có một vị trí nhô lên một chút, mà trên mấy vị trí ấy đều có người đang đứng, họ là giáo viên của học viện này.
Bốn giáo viên này đương nhiên là đang đứng quan sát các học sinh đang luận bàn ở bên dưới, một khi có người quá khích, hoặc có tình trạng có thể sẽ dẫn đến tử thương, bọn họ sẽ lập tức ra tay ngăn lại.
Mà phụ trách quan sát không chỉ có bọn họ, mỗi một giáo viên chủ nhiệm, cũng sẽ ở gần đó quan sát tình hình học sinh lớp mình luận bàn.
Cái võ đạo trường này Tả Tiểu Đa đã nghe tiếng lâu rồi, nhưng đây mới là lần đầu tiên tự mình đi vào.
Trước đó, là mới chỉ nghe tiếng chưa từng thấy mặt, Võ Đồ, là không có tư cách tiến vào võ đạo trường!
...
“Bắt đầu đi.”
Tần Phương Dương phất tay, biểu lộ lúc nào cũng lãnh đạm như vậy.
Không hề giống những giáo viên trẻ tuổi đang căng thẳng kia, Tần Phương Dương lại vô cùng thong thả.
Cái này nói chung chính là trạng thái tiêu chuẩn của một người lõi đời, Tần Phương Dương đạm mạc, quả nhiên nổi danh toàn trường, riêng mình một ngọn cờ.
“Tả Tiểu Đa!”
Long Vũ Sinh cười nhẹ nhàng nhìn Tả Tiểu Đa, nói: “Ngươi không phải tự xưng là tướng thuật thần kỳ sao, vậy ta sẽ làm vị khách đầi tiên của ngươi, ngươi xem thử một quẻ, ta lần này, có thể thắng không?”
Đối thủ lần này của Long Vũ Sinh, chính là Vạn Lý Tú xếp hạng thứ hai.
Vạn Lý Tú nghe vậy cũng nhìn lại, cũng nói bằng giọng điệu trêu tức: “Tả Tiểu Đa, ta cũng làm khách của ngươi, được chứ? Ta muốn hỏi cũng là, trận luận bàn này ta có thể thắng không?”
Tả Tiểu Đa ngẩn người, lập tức nhẹ nhàng vận chuyển cái gọi là tướng thuật bên trong thức hải, đôi mắt chiếu rọi trên mặt hai người, quan sát thật kỹ một lát.
“Muốn ta xem tướng đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng ta phải nói trước, ta không xem miễn phí, cần phải thu lợi tức nha.”
Tả Tiểu Đa vừa nhìn, vừa nói: “Loại vấn đề thắng thua này, chỉ là nhất thời, thực sự không có ý gì, nhưng các ngươi lại là hai vị khách đầu tiên của ta, cũng không thể đẩy mối làm ăn này đi không nhận được, chỉ cần các ngươi chịu xuất tiền, chuyện gì cũng dễ nói!”
“Tiền?!” Vạn Lý Tú lập tức nhíu mày: “Ngươi còn muốn tiền...”
“Ấy...” Long Vũ Sinh giớ tay ra, ngăn không cho Vạn Lý Tú nổi đóa lên, trầm giọng nói: “Ngươi nói thẳng ngươi muốn bao nhiêu đi? Nhưng mà, nếu ngươi muốn dựa vào một chút mánh lới ấy, vơ vét của cải của bạn học chung lớp, ta chỉ có thể nói... Đó là ngươi bớt đọc tiểu thuyết lại đi.”
Trên gương mặt vẫn còn vài nét non nớt của Long Vũ Sinh lại nở một nụ cười châm biếm: “Ta cũng có đọc tiểu thuyết. Mấy chiêu trò của mấy nhân vật chính trong đó... Cũng đừng có dùng trên người chúng ta.”
Nói rồi chỉ chỉ Tả Tiểu Đa, lại chỉ chỉ Lý Thành Long.
Toàn bộ đồng học cười vang: “Chúng ta đều có đọc tiểu thuyết! Ha ha ha...”
Tả Tiểu Đa bất đắc dĩ buông tay: “Các ngươi làm thế này làm ta chẳng có tí cảm giác của nhân vật chính nào cả đó.”
“Xuỵt...”
Mấy chữ cảm giác nhân vật chính này gây nên đến một mảnh hư thanh.
Ba mươi lăm ngón giữa chỉnh tề dựng lên, đưa về phía Tả Tiểu Đa. Trong này, thế mà lại có cả tiểu mập mạp Lý Thành Long!
Tả Tiểu Đa nhìn Lý Thành Long: “Này béo, ngươi cũng nghĩ như vậy?”
Lý Thành Long: “Tả ca, giấc mộng làm nhân vật chính của ta, đã vỡ vụn trước khi ngươi đến không lâu, vết xe đổ của ta còn đang ở đó, ngươi đừng có dẫm vào...”
“Ha ha ha...”
Đám người cười vang.
Tả Tiểu Đa cảm thấy bất đắc dĩ, rất lưu manh dứt khoát nói: “Hay là ngươi nói đi, ngươi nói bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, ngươi cũng đã nói chúng ta là bạn học, ta sao có thể kiếm tiền của bạn học được, coi như là lấy cho có thôi ha... Đúng rồi, có một điều này ta cũng cần nói rõ trước, tướng pháp này, tối kỵ việc không thu thù lao, tướng thuật xem người, vài câu sinh tử, nếu là không duyên cớ mà đưa, đồng nghĩa với tặng không nhân mạng, với người với ta, đều là bất lợi.”
Tả Tiểu Đa ngoài miệng thì nói đạo lý lớn lao, nhưng trong lòng thì thầm vui.
Mình lấy ít tiền thì sẽ không bị nói tham tài, nhưng mà có câu, tích tiểu thành đại cơ mà?
Lão tử hiện tại đang nghèo kiệt xác, dù là một người mười tệ thôi, dồn lại cũng là một khoản kha khá rồi đó!
Đừng nói mười tệ, lão tử đến một hào cũng thu luôn đó!
Long Vũ Sinh suy nghĩ một chút, châm chước nói: “Ta tùy tiện chỉ mười người, trước khi bọn họ đọ sức, ngươi nói ta biết bọn họ thắng hay bại, nếu toàn bộ đều nhìn đúng, tính theo đầu người, mỗi người cho ngươi hai tệ, ta trả. Nhưng phàm là sai một người nào thôi, thì ngươi chẳng những không có được đồng nào, còn phải bị mười người chúng ta đánh một trận, như thế nào?”
“Hai tệ?!”
Tả Tiểu Đa kinh hô một tiếng: “Cái này so dự đoán của ta ít hơn hẳn một trăm lần! Chỉ có hai tệ, mà đã muốn đánh ta một trận?”
“Ngươi chỉ cần nói ngươi có làm hay không?” Long Vũ Sinh cười cười nói: “Thật ra ngươi nên nghĩ như vậy nè: Không có hai tệ này, ngươi cũng vẫn bị đánh một trận, ngươi cho rằng những ta nói lúc ở trong lớp học, là nói cho vui đấy à?!”
Tả Tiểu Đa một mặt oán giận nói: “Chơi thì chơi! Lời đã nói ra rồi không được hối hận đâu đó, bạn Long là người có chiến trong top mạnh nhất lớp chúng ta, chắc là sẽ không quỵt nợ đâu nhỉ?”
Người nào đó ngoài mặt thì làm như bình thường, nhưng trong lòng xác thực như nở hoa.
Một người hai tệ, mười người chỉ tốn hai mươi tệ!
Hai mươi tệ không phải tiền sao? Quá thơm!
...
Tả Tiểu Đa nghiêm túc, nhìn mười người Long Vũ Sinh chỉ ra, đầu tiên là hỏi tên từng người, sau đó lại hỏi đối thủ, lúc này mới chững chạc đàng hoàng mà nói: “Long Vũ Sinh, ngươi hồng quang cực độ, tràn đầy tự tin, sẽ thắng, Vạn Lý Tú, trên mặt có vận xui, nhất định sẽ thua. Giả Quân Văn, ngươi thắng, Vương Quyên, ngươi sẽ thua. Tạ Cuồng Văn, ngươi thua... Cuối cùng, Lý Thành Long, hay là ngươi đừng đánh nữa, hôm nay ngươi vận rủi rất mạnh, tất nhiên sẽ thất bại thảm hại!”
Ở bên này.
Tần Phương Dương có chút nghiêng đầu, nghe bên này đàm luận, nhàn nhạt cười cười.
Long Vũ Sinh cười ha ha, nói: “Tính ra là ta tặng không ngươi một điểm rồi đấy chứ, nhưng mà những người khác thì chưa chắc đâu.”
Trong số những người Tả Tiểu Đa chỉ và nói họ sẽ thắng, có ba người là bên khiêu chiến, khiêu chiến người có xếp hạng cơ hơn mình, bình thường mà nói, những trận này phần thắng cũng không phải là rất cao.
Tả Tiểu Đa lại lại lần nữa tỉ mỉ liếc nhìn tướng mạo của đám người mục tiêu, nói: “Những lời ta nói tự khắc sẽ có thời gian chứng minh, chờ sau đó sẽ có kết quả... mà đúng rồi, quỵt nợ không phải là tác phong quân tử đâu nha.”
Hắn là cứ phải nhắc trước như thế, nhỡ đâu Long Vũ Sinh không trả tiền thì sao?
Tần Phương Dương ra lệnh một tiếng: “Đừng lề mề nữa, bắt đầu!”
...
Oanh một tiếng, cả lớp tản ra.
Đối thủ của Tả Tiểu Đa, chính là tiểu mập mạp Lý Thành Long.
Bên kia, theo một tiếng vang dội kêu to, Long Vũ Sinh đã cùng Vạn Lý Tú lao vào chiến đấu, vừa giao thủ một cái, đã lao vào đối chiên như cây kim so với cọng râu.
...
Lý Thành Long lăc slawcs cổ, cười hì hì rồi lại cười: “Bạn Tả Tiểu Đa à, mặc dù ngươi lớn hơn ta...”
“Ừm, cho nên cũng mạnh hơn ngươi.”
“Vậy thì chưa hẳn.”
Lý Thành Long hừ hừ: “Ngày đầu tiên đã muốn đạp ta xuống, ta chỉ có thể nói, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, chờ sau đó thất bại thảm hại, nhất định là ngươi...”
Tả Tiểu Đa đang chờ đáp lời, lại giật mình khi kình phong hung mãnh nhào tới trước mặt.
Lúc Lý Thành Long còn chưa nói hết câu, thế mà đã tranh thủ lúc hắn phân tâm ra tay, một cái đá ngang quét tới như côn sắt.
Đánh lén!
“Móa, thế mà lại chơi chiêu này!”
Tả Tiểu Đa thấy đối phương khí thế hùng hổ, còn hét to lên, cũng không yếu thế chút nào, nghiêng người một cái, dùng đùi phải đã hoàn thành rèn luyện, không có chút động tác dư thừa nào, cứng đối cứng đỡ chiêu!
Hai cái đùi đụng vào nhau trên không trung bụp một tiếng, thế mà phát ra âm thanh giống như gang chạm vào nhau.
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy đùi phải tê rần, có chút cảm giác chết lặng, hơi chỉ hơi hoạt động một chút đã không sao.
Nhưng Lý Thành Long đối diện lại là một tiếng hét thảm, hắn cảm giác bắp chân của mình, tựa như là vừa bị đập vào một thanh thép, một cơn đau đớn toàn tâm ập tới, lảo đảo rút lui bảy tám bước, mặt cũng biến sắc: “Chân của ngươi, sao mà lại cứng như vậy?!”
Tả Tiểu Đa đắc ý lắc lắc đùi phải: “Cứng chưa? Ta còn có chỗ khác cứng hơn nữa nha!”