Ngươi quên rồi à? Hắn, cũng quên rồi à?
Hà Viên Nguyệt ho dữ dội.
Tưởng Trường Bân hoảng sợ, vội vàng vòng ra sau Hà Viên Nguyệt, cẩn thận vỗ vỗ lưng giúp nàng dễ thở hơn.
Sau một hồi lâu, hơi thở của Hà Viên Nguyệt mới ổn định lại, lẩm bẩm nói: “Hắn, còn có mấy ngàn năm, có thể dùng để quên; nếu đột phá Hóa Vân, vậy thì hắn còn mười ngàn năm, có thể dùng để quên.”
“Mà thời gian của ta có thể dùng để quên, lại chưa đầy một năm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây