Ngô Vũ Đình nghiêng mắt nhìn Hi Hòa, chậm rãi nói: “Thời gian nhập đạo tu hành của tên ranh con nhà ta quá ít, vô cùng thuận buồm xuôi gió, tính tình không phải quá tốt, nếu như bị thương thì phần lớn sẽ không chịu ngoan ngoãn phối hợp”
Lập tức cười khổ nói: “Yêu Hậu bệ hạ minh giám, ta như vậy không phải có ý uy hiếp gì, dù sao thì hai nhà chúng ta bây giờ cũng được xem như... Có nguồn gốc tồn tại cực kì sâu xa, tính tình của tên nhóc con nhà ta, thật sự là... Tương đối có vài phần cứng đầu cứng cổ thích làm theo ý mình... Có đôi lúc thật sự khiến người khác nhức đầu... Hận không thể đánh cho mông hắn nở hoa...”
Hi Hòa nghe vậy cũng nở một nụ cười khổ.
Đứa trẻ kia của nhà ngươi đâu chỉ có tính tình không tốt thôi đâu, chỗ dựa còn cứng rắn muốn chết kia kìa!
Còn ngươi nói những chuyện lo lắng như bọn ta làm hắn bị thương, bọn ta giết chết hắn gì gì đó là chuyện hoàn toàn không tồn tại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây