“Ngươi mau tìm đi...” Tả Tiểu Niệm hờn giỗi thúc giục còn chưa kịp nói thì đã thấy Tả Tiểu Đa lấy rượu ra đặt trên bàn.
Thấy rượu ngon đặt trước mặt, Tả Tiểu Niệm sững người tại chỗ, mở to đôi mắt xinh đẹp, nhìn rượu rồi nhìn Tả Tiểu Đa, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Không phải ngươi đã nói... rất khó để tìm ra sao?
Sao chỉ mới hai ba giây trôi qua đã lấy được rượu rồi bày lên bàn thế này?
Chỉ thấy Tả Tiểu Đa thở dài: “Lúc này thì uống rượu cái gì... thật đúng là...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây