“Bởi vì chúng ta đã trải qua sinh, lão, bệnh, tử, đã nuôi dạy con cái, hễ là những gì mà người bình thường trải nghiệm trong hồng trần nhân sinh, thì chúng ta thực sự đều đã trải qua.”
Tả Trường Lộ suy nghĩ và nói: “Có lẽ là như vậy, mới có thể xem là một kiếp hồng trần thực sự.”
Ngô Vũ Đình bắt đầu suy ngẫm: “Nói như vậy, sự ra đời của Tiểu Đa chắc chắn là một việc ngoài ý muốn, nhưng cái việc ngoài ý muốn không nằm trong kế hoạch của chúng ta này hóa ra lại là mắt xích cuối cùng trong sự viên mãn cho trải nghiệm của chúng ta?”
Tả Trường Lộ bất lực cười lên: “Từ nhỏ ngươi đã là một đứa bé được chiều chuộng, thật sự là không chiều chuộng vô ích... Hừ, hiện tại ta chỉ cần nghĩ đến ngươi thì tâm tình sẽ vui vẻ, nhịn không nổi mà sẽ đặt biệt hiệu cho mấy đứa con nít ngay. Ngươi lúc đó, rõ ràng là đã xem Tiểu Đa như một món đồ chơi, còn là loại chơi từ nhỏ đến lớn nữa chứ, ngươi nói xem ta giống ngươi từ khi nào vậy chứ?”
Ngô Vũ Đình bĩu môi: “Chỉ có ngươi là tốt, chỉ ngươi là tốt thôi, nói cứ như là ta có vẻ không yêu con chút nào vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây