Hà Viên Nguyệt nghe vậy thì vô cùng sửng sốt.
Nàng cúi đầu, mái tóc bạc khẽ bay, lẩm bẩm nói, “Đời này... luyến tiếc... bao chuyện xưa, tình lớn ôm trọn dải ngân hà... gió xuân đào thắm khắp thiên hạ, sử sách ngàn năm còn viết mãi...”
Nàng khẽ thở dài.
Ở bên cạnh, lam bào của Tần Phương Dương khẽ bay, nàng có thể cảm nhận được, ánh mắt của Tần Phương Dương, vẫn luôn dõi theo mình.
Cõi đời chuyện xưa nhiều nuối tiếc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây