Lục Thanh vén rèm cửa sổ, nhìn thấy phía trước có một căn nhà lá, một tấm vải thô lớn với chữ “Trà” viết rất to đang bay phấp phới trong gió.
“Hê! Khách quan, có muốn uống trà không?”
Thấy xe ngựa đến gần và giảm tốc độ, một tiểu nhị trẻ tuổi mặc áo vải rách, vai khoác khăn lau, tiến lên phía trước với nụ cười khiêm tốn, cúi đầu chào hỏi.
“Phải, chúng ta đi đường mệt mỏi, muốn uống miếng trà nghỉ ngơi một chút, các ngươi có cỏ khô không?”
Mã Cổ hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây