“Không cần, chuyện nhỏ này Uyên Ương trại ta còn có thể giải quyết, đâu cần làm phiền Trịnh nhị công tử.”
Nhớ tới đề nghị khi nãy của tên nhị thế tổ trước mặt, ánh mắt nam tử cẩm y lóe lên một tia chán ghét, từ chối nói.
“Vậy thì đáng tiếc.” Trên mặt thanh niên lộ rõ vẻ thất vọng, “Nhưng nếu Long trại chủ có lúc nào cần giúp đỡ, bản thiếu gia luôn sẵn lòng.”
“Không cần khách sáo như vậy, lát nữa ngươi cũng không thoát được đâu.”
Nam tử cẩm y còn chưa kịp nói gì, Lục Thanh, người đã dùng dị năng phân biệt thân phận từng người trên lầu, bỗng nhiên lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây