Đan dược vừa vào bụng, Tiểu Thiên nhanh chóng cảm nhận được một luồng dược lực sinh ra trong cơ thể. Dược lực kia nồng đậm và mạnh mẽ, vượt xa dự đoán của Tiểu Thiên, khiến hắn nhất thời không biết làm sao.
Ngay khi hắn còn đang bối rối không biết phải làm gì, Lục Thanh bỗng quát lớn: “Còn không mau luyện công, luyện hóa dược lực!”
Tiểu Thiên giật mình, vội vàng vào thế, luyện một bộ quyền pháp. Đó là một bộ quyền pháp khí huyết cảnh do Mã gia dạy cho hắn, hắn đã luyện tập nhiều năm rồi.
Lục Thanh nhìn Tiểu Thiên luyện quyền một lúc, gật đầu hài lòng. Tuy quyền pháp này kém xa dưỡng sinh quyền về độ huyền diệu, nhưng Tiểu Thiên luyện rất thuần thục. Nếu không có gì bất ngờ, Tiểu Thiên sẽ sớm bước vào khí huyết cảnh.
Nhưng mà, mọi chuyện trên đời này đôi khi lại xảy ra ngoài ý muốn.
Lục Thanh vốn nghĩ rằng có bổ huyết ích khí đan hỗ trợ, Tiểu Thiên sẽ dễ dàng bước vào khí huyết cảnh. Nhưng hắn đợi mãi, thấy Tiểu Thiên luyện quyền đã lâu mà vẫn chưa thể bước qua bước cuối cùng.
Thấy người hắn nóng ran, mồ hôi bốc hơi, cứ tiếp tục như vậy nữa, không nói đến việc dược lực của bổ huyết ích khí đan sẽ bị hao hết, chỉ sợ chính hắn cũng sẽ bị nội thương nặng.
Lục Thanh lúc này rút chiến đao sau lưng ra, một luồng sát khí bao trùm lấy Tiểu Thiên, vung đao chém tới.
“Tiểu Thiên, xem đao!”
Tiểu Thiên nghe thấy vậy, vô thức nhìn sang, sau đó kinh hãi tột độ.
. . .
chí chưa từng nghĩ rằng Lục Thanh lại đột nhiên ra tay với mình ở đây. Nhưng sát khí lạnh thấu xương trong nhát đao của Lục Thanh lại chân thực đến thế, khiến Tiểu Thiên không chút nghi ngờ rằng nếu hắn không né tránh, Lục Thanh sẽ thực sự chém hắn làm đôi!
Trong đầu hắn không tự chủ được hiện lên hình ảnh Lục Thanh chém giết ở Khoái Hoạt trại. Nỗi sợ hãi mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập toàn thân Tiểu Thiên.
Trong khoảnh khắc sinh tử, hắn không còn thời gian suy nghĩ gì khác, chỉ có thể theo bản năng liều mạng lùi lại.
Giây phút này, hắn vô thức bộc phát toàn bộ sức mạnh của cơ thể, dồn toàn bộ tâm trí và ý chí vào đôi chân, mong có thể dùng thêm một chút sức lực, để mình nhanh hơn một chút, tránh được nhát đao chí mạng của Lục Thanh.
Trong khoảnh khắc tập trung cao độ đó, Tiểu Thiên dường như cảm thấy trong cơ thể còn có một nguồn sức mạnh dư thừa có thể thúc đẩy. Hắn không chút do dự, lập tức dồn nó vào đùi.
Ầm!
Nhờ vậy, trong tình thế dốc hết toàn lực, Tiểu Thiên cuối cùng đã lùi ra sau ngay trước khi chiến đao của Lục Thanh chạm vào người hắn, đâm đổ hàng rào phía sau không xa, lăn xuống ruộng rau.
Lục Thanh không chém trúng, nhưng cũng không đuổi theo mà thu đao lại, mỉm cười nhìn Tiểu Thiên đang nằm trên mặt đất.
“Cũng được đấy, phản ứng không tệ.”
“Lục tiểu lang quân, đây là vì sao, không biết tiểu đệ đã đắc tội gì với ngài?”
Nằm trên mặt đất, Tiểu Thiên sợ hãi hỏi. Hắn thực sự không hiểu nổi tại sao Lục Thanh lại đột nhiên ra tay với hắn.
“Ngươi không có đắc tội ta, ngươi thử cảm nhận khí huyết trong cơ thể xem, có gì khác so với vừa rồi không?” Lục Thanh cười nói.
“Khí huyết trong cơ thể?”
Tiểu Thiên sững sờ, vội vàng cảm nhận cơ thể mình.
Vừa rồi bộc phát trong chớp mắt, Tiểu Thiên đã dùng hết toàn lực, giờ đây, toàn thân hắn như nhũn ra, cơ bắp chân bị căng, đau nhức không thôi.
Nhưng lúc này Tiểu Thiên không để ý đến những điều đó, bởi vì hắn phát hiện ra khí huyết trong cơ thể hắn lúc này rất hoạt bát, quan trọng hơn là, hắn có thể dễ dàng điều khiển, liên kết chúng, tụ tán tùy ý.
Lúc này, làm sao Tiểu Thiên có thể không biết chuyện gì đã xảy ra. Cuối cùng hắn cũng đã lĩnh ngộ được bí mật của khí huyết tương liên, bước vào khí huyết cảnh mà hắn hằng mong ước!
“Đa tạ đại ân đại đức của Lục tiểu lang quân!”
Tiểu Thiên bò dậy, dập đầu trước Lục Thanh.
Trời mới biết bao năm qua hắn đã nỗ lực thế nào để bước vào khí huyết cảnh. Nhưng không hiểu vì sao hắn vẫn chậm chạp không thể bước qua được bước cuối cùng đó. Ngay cả vừa rồi, sau khi uống bổ huyết ích khí đan, hắn cứ nghĩ rằng mình nhất định sẽ lập tức đột phá.
Nhưng không ngờ dược lực đã tiêu hao hơn phân nửa mà hắn vẫn không thể tìm được cơ hội đột phá.
Lúc đầu, Tiểu Thiên đã có chút tuyệt vọng, không ngờ lại được một đao của Lục Thanh giúp đỡ, tiến vào khí huyết cảnh.
Đến giờ, làm sao hắn có thể không hiểu, sát khí trong nhát đao của Lục Thanh căn bản không phải muốn giết hắn mà là để bức bách tiềm lực của hắn, cố ý tản ra. Nếu không, với thực lực võ đạo của Lục Thanh, muốn giết hắn đâu cần phải phô trương sát khí như vậy, chỉ cần tiện tay một đao là có thể lấy mạng hắn rồi.
Vì vậy, giờ phút này, trong lòng Tiểu Thiên tràn đầy cảm kích đối với Lục Thanh.