Lục Thanh có chút giật mình khi nhìn thấy ánh sáng dị năng phát ra từ Tiểu Ly. Phải biết trước đây, tuy Tiểu Ly là linh thú nhưng vì còn là ấu thể nên ánh sáng dị năng trên người nó chỉ là màu đỏ nhạt, còn kém hơn cả đại tổng quản nhà họ Ngụy một chút.
Không ngờ sau khi uống vài giọt Linh Dịch Địa Mạch, nó lại trực tiếp đột phá cực hạn, đạt đến cấp độ ánh sáng vàng.
Hơn nữa, trong tờ giấy miêu tả còn cho thấy nó có thêm một kỹ năng thiên phú.
Linh Dịch Địa Mạch này quả không hổ là bảo dịch hiếm có có thể cải thiện tư chất.
Lục Thanh cảm thán từ tận đáy lòng, đồng thời cũng không khỏi mong chờ xem sau khi hắn uống Linh Dịch Địa Mạch thì sẽ có những biến đổi gì.
“Tiểu Ly, bây giờ ngươi cảm thấy thế nào, thân thể có gì thay đổi không?” Lục Thanh hỏi với vẻ mong đợi. Hắn muốn biết kỹ năng thiên phú mới của Tiểu Ly là gì.
“Ngao?”
Tiểu Ly nghiêng đầu, hơi nghi hoặc một chút, sau đó suy nghĩ, dường như đang cảm nhận điều gì đó.
Ngay sau đó, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện trước mặt Lục Thanh. Ánh sáng xung quanh Tiểu Ly bỗng nhiên biến dạng.
Rồi Tiểu Ly cứ thế đột nhiên biến mất trước mặt hắn.
. . .
Nhìn Tiểu Ly biến mất trước mắt mình, Lục Thanh vô cùng kinh ngạc. Lần này, Tiểu Ly không chỉ che giấu cơ thể mà còn thu liễm toàn bộ khí tức. Ít nhất với khả năng cảm ứng của hắn, hắn không thể phát hiện ra một sinh vật nào đang ẩn nấp trước mặt.
Thiên phú ẩn thân hoàn hảo như vậy, lại thêm bộ vuốt sắc bén không gì phá nổi kia. Nếu Tiểu Ly muốn, nó có thể trở thành sát thủ bóng đêm đáng sợ nhất trên đời. Ngay cả cường giả tông sư nội phủ viên mãn cũng khó lòng chống đỡ được đòn tất sát của nó.
Lúc này, một bóng đen nhảy ra từ một hướng khác, chính là Tiểu Ly. Thì ra nó đã di chuyển đến một hướng khác từ lúc nào mà Lục Thanh không hề hay biết.
“Ngay cả khi di chuyển cũng không làm mất hiệu quả ẩn thân sao?”
Nhìn Tiểu Ly như chui ra từ một không gian khác, Lục Thanh lại một lần nữa kinh ngạc không thôi.
Tiểu Ly dường như cũng rất hài lòng với năng lực mới của mình, bắt đầu không ngừng chui ra chui vào trong không khí, chơi đùa quên cả trời đất.
Trong mắt Lục Thanh, nó giống như có khả năng xuyên qua không gian, không ngừng biến mất rồi lại xuất hiện.
“Tiểu Ly, ngươi có thể duy trì năng lực ẩn thân này bao lâu?”
Thấy Tiểu Ly chơi mãi không thấy mệt, Lục Thanh hỏi.
“Ngao~”
Tiểu Ly nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi kêu lên.
“Ý ngươi là chỉ cần ngươi muốn thì có thể duy trì hiệu quả ẩn thân mãi mãi?”
Sống chung với con thú nhỏ màu đen này đã lâu, Lục Thanh có thể hiểu được ý nó muốn biểu đạt một cách tương đối dễ dàng.
Tiểu Ly gật đầu.
“Đây chính là kỹ năng thiên phú, quả nhiên không thể nói lý lẽ.”
Lục Thanh thán phục. Đồng thời cũng rất hài lòng. Năm giọt Linh Dịch Địa Mạch này dùng quá xứng đáng, sau khi thức tỉnh thiên phú này, sức sát thương của Tiểu Ly lập tức tăng lên không biết bao nhiêu lần. Quan trọng hơn là, hắn không còn phải lo lắng Tiểu Ly bị người khác phát hiện nữa. Giờ đây, ngay cả vị đại tổng quản nhà họ Ngụy kia cũng khó có thể uy hϊế͙p͙ được Tiểu Ly.
“Tiểu Ly, có thiên phú này, sau này ngươi có thể đi câu cá với chúng ta rồi.” Lục Thanh cười nói.
Bình thường, để tránh tai mắt người khác, khi ra ngoài câu cá, Lục Thanh thường chỉ mang theo Tiểu Nghiên đi, Tiểu Ly chỉ có thể ở nhà. Giờ đây, nó đã thức tỉnh thiên phú ẩn thân, dù là ban ngày cũng có thể tự do ra ngoài rồi.
Nghe vậy, mắt Tiểu Ly lập tức sáng long lanh. Nghiện cá như mạng, nó luôn muốn đi câu cá cùng Lục Thanh, lần này cuối cùng cũng được toại nguyện.
“Được rồi, tiếp theo đến lượt ta uống Linh Dịch Địa Mạch này, Tiểu Ly ngươi hộ pháp cho ta nhé.”
Sau khi hỏi thăm, thấy Tiểu Ly không cần uống thêm Linh Dịch Địa Mạch, Lục Thanh liền quyết định. Nhìn thấy Tiểu Ly nhận được lợi ích lớn như vậy, hắn cũng không khỏi thấy hơi ngứa ngáy trong lòng.
Sau khi dặn dò Tiểu Ly xong, Lục Thanh lấy bình ngọc ra, đổ một giọt Linh Dịch Địa Mạch vào miệng. Hắn không uống nhiều.
Theo ghi chép trong truyền thừa của Thần Phù Môn, sinh linh Thiên cảnh bình thường chỉ cần một giọt Linh Dịch Địa Mạch là có thể cải thiện tư chất đến cực hạn.
Cơ thể của Lục Thanh chỉ là huyết mạch người thường, không thể so sánh với linh thú kỳ lạ như Tiểu Ly, vì vậy hắn định uống một giọt linh dịch để thử trước, tránh lãng phí.
Một giọt Linh Dịch Địa Mạch vừa vào bụng, Lục Thanh nhanh chóng cảm nhận được một nguồn năng lượng kỳ lạ, ôn hòa mà khổng lồ, không hề bá đạo, tràn đầy sức sống, hiện lên trong cơ thể hắn.