“Đạo quan của các ngươi nổi tiếng nhất không phải là việc cầu con cái sao?”
“Cầu con cái?” Phó Yểu một lần nữa cầm quạt xếp vào trong tay, vung tay mở ra, mặt quạt được ngọc thạch mài giũa làm thành được ánh nến chiếu vào làm người ta có cảm giác ôn nhuận, “Trong bụng phu nhân không phải đã có một vị rồi ư, làm sao lại cần phải cầu.”
“Có?” phu thê béo gầy sửng sốt, chợt hoài nghi nói, “Ngươi đừng hù ta.”
Nữ nhân béo cũng nói thêm: “Dọc theo đường đi tới đây ta ăn gì cũng ngon, chẳng thấy có tí nôn nghén nào. Ta nghe người ta nói rằng lúc vừa mới hoài thai chắc chắn sẽ ghê tởm muốn nôn, muốn ăn không ăn nổi, ăn cái gì nôn cái đó.”
“Có lẽ là do hài tử trong bụng muốn săn sóc ngươi, càng không muốn khiến ngươi vất vả như vậy đâu. Hai vị nếu như không tin, cứ đi thẳng xuống núi tìm đại phu bắt mạch. Nếu lời của ta có nửa câu nói dối, các ngươi cứ việc tới đập phá đạo quan của ta.” Phó Yểu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây