Nói xong, Phó Yểu liền đi ra bên ngoài, sau khi rời khỏi đây được một lát, nàng lại lần nữa đẩy cửa ra, nói với Kim Thu: “À đúng rồi, còn có chuyện ta phải tốt bụng nhắc nhở ngươi một chút. Giọng nói mất rồi thì mới chỉ là bắt đầu thôi, tiếp theo đầu tóc ngươi cũng sẽ chậm rãi rơi rụng hết, đôi mắt cũng sẽ càng ngày càng mờ, lục phủ ngũ tạng dần dần thối rữa, vào lúc chết sẽ khổ không thể nói nổi. Cứ quý trọng thật tốt quãng thời gian ba tháng cuối cùng của ngươi đi.”
Nói xong câu này, cửa một lần nữa bị đóng lại, bấy giờ không còn bị đẩy ra nữa.
Nhưng lòng của Kim Thu ở trong phòng lại nổi lên sóng gió dữ dội. Nàng nhìn lòng bàn tay, lại gãi gãi tóc, chỉ hơi dùng sức một chút, quả nhiên đã kéo xuống được một đống tóc trong tay……
……
Bên trong đạo quan.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây