Mua vải xong rồi, Phó Yểu lại đưa mọi người sang tiệm may cách vách. Vốn dĩ Kim Thu định tạm biệt rồi đi, nhưng dù sao nàng vẫn có chút tò mò.
Vì thế nàng đợi trước cửa tiệm tơ lụa, ước chừng mười lăm phút không chênh nhau lắm, liền thấy Phó Yểu đi ra, nàng duỗi tay sai thị nữ cùng tùy tùng ôm khoảng tầm hai mươi cái hộp lớn nhỏ, mà ông chủ của cửa tiệm còn mang vẻ mặt cười nịnh nọt mà tiễn họ ra khỏi cửa.
Nhìn thấy cảnh này, tim của Kim Thu đập bình bịch. Nàng đương nhiên không cho rằng vị Phó cô nương mặc một thân quần áo giá rẻ kia có thể lấy ra nhiều bạc như vậy.
“Tiểu Hồng, ngươi đi hỏi thăm một chút lai lịch của vị Chung Ly công tử kia rốt cuộc là gì.” Kim Thu nói.
Những cô nương trong thanh lâu giống các nàng, con đường thoát ra cũng chẳng nhiều, đa số tất cả đều thừa dịp tuổi đang còn trẻ diện mạo mỹ miều đi tìm một người chuộc thân cho, rời khỏi nơi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây