“Đứa con tương lai của chúng ta cũng như vậy thì làm sao?” Nam nhân nói
“Nó vui vẻ là được rồi. Hai ta cũng không biết khi nào sẽ chết đi, nếu có người có thể thay chúng ta chăm sóc nó cũng không tồi.”
Vợ chồng hai người vừa nói, vừa cầm một cây hương to đi vào Đại Hùng Bảo Điện.
Nhìn thấy một tia sáng từ trong chùa bay ra, Phó Yểu cười, ngồi cỗ kiệu chậm rì rì đi ra khỏi chùa Đại Từ Ân.
Đắm chìm trong nắng sớm mùa hạ, cảm thụ được nhân gian bận rộn tới lui, Phó Yểu thấy thành kiến của mình đối với cái thế gian này có lẽ có thể giảm bớt đi một ít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây